Trong căn phòng bệnh tràn ngập mùi thuốc khử trùng, một người đàn ông trung niên sắc mặt trắng bệch đang nằm yên trên giường, hai mắt nhắm nghiền, những ống dẫn được gắn trên người nối liền với các thiết bị máy móc hiện đại. Bởi vì nằm trên giường bệnh lâu ngày, cơ bắp cũng nhão cả ra, tình trạng không được tốt lắm.
Còn ngay bên cạnh giường là một cô gái đang nói chuyện điện thoại, cô gái có khuôn mặt đẹp hoàn mỹ không tỳ vết, sự dịu dàng trong ánh mắt dường như cũng đủ khiến cho người ta phải gục ngã.
Cúp điện thoại, Đường Hân Uyển nắm chặt đôi tay của người đàn ông trung niên đang nằm trên giường bệnh, vẻ mặt tràn đầy niềm hạnh phúc, nói khẽ: “Ba ơi, cuối cùng con cũng đã tìm được người có thể gửi gắm cả đời mà ba nói rồi đấy! Anh ấy rất yêu con, sẵn lòng bao dung cho mọi sự bướng bỉnh cố chấp của con. Và anh ấy cũng rất yêu âm nhạc, nhìn anh ấy, con như nhìn thấy chính mình của năm đó vậy. Con và anh ấy còn cùng nhau sáng tác một bài hát nữa đấy! Để con hát cho ba nghe nhé!”
Dừng lại một lát, Đường Hần Uyển bắt đầu khe khẽ hát bài “Tình cờ gặp gỡ”, bài hát chỉ thuộc về cô và Bạch Mộc, ánh mắt cô dịu dàng, giống như là đang trở về đêm hội mừng năm mới hôm đó....
Hát xong, sắc mặt của Đường Hân Uyển liền có chút ảm đạm, cô không thể kiềm chế được những giọt nước mắt lăn trên mặt mình: “Thế nhưng ba ơi, ba đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-co-nhau/1959153/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.