Khi Giản Bình về đến nhà...trời cũng đã lem nhem tối...Cả thân người như rả rời...cô mệt mỏi mở cửa...bước vào ngồi phịch xuống chiếc ghế mây cũ kỹ.... 
Đảo mắt một vòng nhìn xung quanh ngôi nhà...mà lòng Giản Bình nặng trĩu...cô hít hít cái  mũi ngăn cho mình không được khóc... 
-" Tôi có thể giúp em " 
Tự nhiên trong đầu cô vang lên lời nói của một người...hàng mi dài nhìn xuống đôi chân ửng đỏ...Giờ nghỉ lại cô khờ thật...lúc đấy sao cô lại không xin số điện thoại của anh ta..cả tên của anh cô cũng không hề biết...Nếu muốn gặp lại cô liên hệ với anh ta bẳng cách nào đây...Giản Bình buồn bả lắc lư chiếc ghế...Hình ảnh Trương Hải.. nụ cười ấm áp của anh cứ lởn vởn trong đầu cô...Giản Bình lắc đầu...miệng lầm bầm... 
-" Mày với anh ta không cùng một thế giới...đồ ngốc à" 
Mở chiếc điện thoại trắng đen mà cô dành dụm mới mua được...nhìn thấy đồng hồ đã điểm sáu giờ tối...Giản Bình biết giờ này Dì Trần đã đi làm về...Cô nhanh chóng đeo balo vào...khóa cửa nhà....rời đi.... 
Vừa vào đến sân không thấy ai...Giản Bình đi ra phía sau...đã thấy Dì Trần đang lụi hụi đẩy xe rùa đầy ấp  cỏ xanh vào cái chồi nhỏ sau nhà dành cho bò ăn... 
-" Dì Trần " 
Giản Bình nở nụ cười tươi rói..nhanh tay đẩy phụ.... 
-" Tiểu Bình...con về rồi à...mọi chuyện sao rồi con " 
Người phụ nữ có vóc dáng hơi gầy gò...làn da ngăm...nhìn cô cười nói thân thiện... 
Đôi mắt to tròn..đầy sức sống lúc vừa rồi trở nên buồn bã... 
-" Dì Trần cháu có chuyện muốn nhờ dì" 
Nụ cười trên môi người phụ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cho-anh/83814/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.