Lúc đầu nhìn bóng lưng yếu ớt của cô anh nghĩ đến Tống Linh...
Nhưng bây giờ tiếp xúc gần như thế này...
anh mới biết là không phải...
Vì ở Tống Linh là sự yếu đuối, ngây thơ nhưng đó chỉ là vỏ bọc...Tống Linh rất giảo hoạt và thông minh vẫn biết bảo vệ lấy mình...
Còn ở cô nhóc này....ngây thơ thì khỏi bàn đến mà còn có sự ngây ngô non nớt...một chút phòng vệ cũng không có....
Haiz...Trương Hải lắc đầu cảm thán từ lúc nào anh lại bao đồng đến vậy....Chỉ là không nỡ rồi không đành...thật là...anh còn không hiểu nổi mình...Nhưng cũng không sao..Nếu Hạ Quân Vỹ dám chứa chấp một Tần Lam mất trí thì anh có là gì....
Giản Bình...thấy xe ngừng lại..cô quan sát thì ra tài xế chở hai người họ đến bờ biển...
Sao lại đến đây nhỉ??
Tài xế Ngô hiểu chuyện bước xuống xe canh chừng...đề lại không gian cho hai người....
Trái tim non nớt của Giản Bình hồi hộp không thôi...
-" Em đến Tập Đoàn Kình Thiên làm gì?"
Trương Hải...lên tiếng cắt đứt bầu không khí im lặng...
Em...em sao?....Anh ta gọi cô là em...Giản Bình bất ngờ cách xưng hô của Trương Hải cô nghiêng đầu nhìn anh...
-" Em thua tôi rất nhìu tuổi...tôi xưng hô vậy có gì sai à? "
Như hiểu được ánh mắt của cô...Trương Hải buồn cười nói tiếp...
-" Trả lời tôi...em đến Kình Thiên làm gì...muốn khán án...?"
Ừ thì không sai...nhưng hơi gần gũi...
Bị anh hỏi tiếp Giản Bình quên sạch một chút khó hiểu xưng hô của anh lúc đầu mà tập trung vào câu hỏi phía sau của anh...
Cô lắc đầu..vẻ mặt khó xử rồi lại xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cho-anh/83813/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.