Tò mò nhưng không dám hỏi, cô đoán là anh có để ý lúc ở sân bay cô đến. Nhưng có hàng trăm cái như vậy mà, dễ lẫn với nhau lắm. Thôi kệ, lấy đúng đồ của mình là được rồi. Giờ về khách sạn nhận phòng rồi nghỉ ngơi để mai đi chơi. Diệp Nhi đặt hai phòng đôi trước rồi, âm mưu tính cả rồi. Không lỡ chia đôi vợ chòng mới cưới kia ra, cô với anh đành chung một phòng vậy. Xếp đồ đạc vào tủ xong xuôi, cô đi tắm giặt trước, anh còn ngồi trầm tư suy nghĩ điều gì đó. Lúc này tiếng gõ cửa phòng vang lên, anh ra mở cửa thấy Nhật Hoàng hỏi chút có đi ăn tối luôn không. Gật đầu thay cho câu trả lời, hẹn nhau sau 30 phút nữa. Vào phòng thấy cô đã tắm rửa xong rồi. Cô không có thói quen ngâm nước quá lâu nên thường tắm rửa khá nhanh, vừa tắm xong nên đầu tóc còn ướt, với tay lấy máy sấy sất qua tóc cho nhanh khô.
Anh lấy đồ đi tắm giặt rồi, cô vẫn đang ở ngoài ngồi chơi, lướt điện thoại xem có gì hay ho thú vị không. Chán chán lại ra ban công phòng ngồi ngắm phong cảnh quanh đây. Công nhận Diệp Nhi chọn được chỗ có view đẹp thật. Từ đây có thể nhìn thấy cả một thành phố rực rỡ ở bên tay trái của cô, bên phải là biển cả rộng lớn. Tiếng sóng vỗ vào bờ không lớn nhưng nhìn từ xa có thể cảm nhận được điều đó.
Đang mải ngơ ngẩn suy nghĩ thì một tiếng động đã phá vỡ dòng suy nghĩ của cô. Có tiếng gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931182/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.