Tuấn Duy đâu biết cô đã ở London, hơn nữa còn khá gần chỗ anh ở nữa chứ. Hai nhà cách nhau có 2 cây số thôi. Đi xe thì mấy có mấy phút để sang nhà. Nói chung biết là thế nhưng họ đâu biết, có lúc đi ngay qua nhau còn không biết gì. Chỉ nhận ra mùi hương thân quen nhưng rồi không xác định được đối phương đâu
khi đã hòa vào dòng người như ở hiện tại cả.
Một ngày nữa qua đi, đêm tối London chợt đổ một cơn mưa rào bất chợt. Linh Anh hoàn thành công việc còn dang dở. London về đêm mang nét trầm tư, cổ kính của một thành phố lâu đời. Những lúc mưa như này, nó nói thay nỗi lòng của một số người nặng nỗi tâm tư giấu kín. Linh Anh cũng vậy thôi. Mỗi lúc trời đổ mưa, tâm trạng cô bỗng tụt dốc không có lí do. Mới ngày hôm qua có thể vui cười, không có sự cố gì nhưng hễ mưa là tâm trạng lại khác hoàn toàn. Có lẽ thời tiết là thứ ảnh hưởng rất nhiều đến tâm trạng của một người, nhất là người đa sầu đa cảm.
Đêm muộn, mưa đổ. Hoàn cảnh thích hợp cho mấy đứa thất tình. Linh Anh không thất tình, cô chỉ thấy nhớ người nào đó mà thôi. Nỗi nhớ khôn nguôi, da diết, không buông được. Nó kì lạ lắm, từ bỏ người xong nhớ người không buông. Cô thật là ngớ ngẩn và sai lầm quá mà. Đứng nhìn thành phố từ cửa sổ phòng mình, những hạt mưa đọng lại trên cửa kính. Tự dưng cô lại mở cửa ra, đón lấy làn gió lạnh ngắt cùng với những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931171/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.