“ Hai người làm gì lại chúi đầu vào nhau vậy? “ – Nhật Hoàng đi lại gần hỏi, tiện thể ngó xem hai nàng đang làm gì.
“ Làm gì thì cũng đâu ảnh hưởng đến mày đâu mà hỏi. “ – Diệp Nhi đáp rồi nói nhỏ gì đó với Linh Anh.
Nhật Hoàng đứng ở bên cạnh mà gương mặt toàn dấu chấm chấm hỏi hỏi trên đầu. Nói gì mà bí mật vậy, không nói cho người khác biết luôn. Đợi Diệp Nhi nói gì đó với Linh Anh xong thì Nhật Hoàng kéo cô về chỗ của mình luôn, trả lại chỗ cho Tuấn Duy ngồi.
Diệp Nhi vừa dứt lời nói xong thì Nhật Hoàng kéo về làm cô chỉ muốn đánh cho mấy cái đập. Đang nói chuyện mà kéo về, thế có tức hay không cơ chứ. Mây mù giông bão kéo đến trên đầu Nhật Hoàng, cậu cũng biết nãy mình có phần hơi quá đáng nên vội vã giảng hòa lại với Diệp Nhi.
“ Từ từ bình tĩnh đã cô nương của tôi ơi. Đừng bốc hỏa như vậy chứ. “ – Nhật Hoàng nói.
“ Tao có bốc hỏa gì đâu, tao chỉ hơi nhớ cái bao cát ở nhà thôi. Đang muốn trút giận lắm đấy. “ – Diệp Nhi vừa nghĩ vừa nói. Nhà cô có một phòng tập thiệt. Mỗi khi buồn chán lại vào đó đấm lên mấy bao cát như xả stress đi vậy.
“ Hơ, hóa ra là vậy à. Tao tưởng mày tính đánh tao. “ – Nhật Hoàng vừa nói vừa thầm nghĩ là thoát đước kiếp này rồi.
“ Có ý định đánh đấy mà thôi. Nay chưa muốn tạo nghiệp nhiều vào người như mày. “
“ Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931136/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.