Biết là Hoa Vân yêu đơn phương Tuấn Duy nhưng chuyện đó thì dường như chả can hệ gì đến cô. Sao cô ta cứ đến gây sự với cô làm gì, mệt mỏi ngày dài với những câu chuyện không mấy thú vị. Cô ăn xong chỗ đồ ăn Diệp Nhi mang về, cũng bớt được cơn đói. Tính ra mới thi xong lý còn sử chưa thi. Nghĩ đến cũng mệt não rồi.
Còn tiết nữa mới thi sử, cô ngủ tiếp thêm lúc nữa rồi dậy ôn bài. Giờ thì lớp cũng vào đông đủ rồi, người ôn bài người ngồi chơi hoặc ngủ như cô. Còn Tuấn Duy thân là lớp trưởng phải bao quát lớp rồi. Anh ngồi đọc sách gì đó khá dày mà thôi cũng chả phải việc của cô. Ngủ tiếp lấy sức tiết sau thi. Nói rồi cô ngủ thật luôn, cầm tinh con gì mà ngủ nhiều ghê. Vậy mà người vẫn không béo lắm, hơi hơi thôi.
Diệp Nhi với Nhật Hoàng thì cũng ngủ nốt cho đồng bộ, còn mỗi anh đang ngồi trông coi lớp. Thi thoảng lại liếc mắt sang chỗ cô nhìn coi. Gió thu thổi hiu hiu dễ ngủ lắm, đồng loạt gần như cả lớp gục mặt xuống ngủ cho tập thể. Anh thì cũng muốn lắm nhưng lỡ có ai đi qua mà thấy cả lớp gục như chết thì biết giải thích sao. Thôi thì ngồi trông lớp vậy, chỉ còn một số người vẫn ngồi tán gẫu thôi.
Hoa Vân đang ngồi nói chuyện với bạn thì thấy cả lớp đều ngủ với nhau hết rồi, còn mỗi anh vẫn đang bình tĩnh, thư thái ngồi đọc sách. Cô ta tận dụng cơ hội, kéo khoảng cách của hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931135/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.