“ Yêu có vẻ là một khái niệm gì đó mơ hồ, dù là người có kinh nghiệm dày dặn cũng chưa chắc đã hiểu yêu là gì. “ – Tuấn Duy nói.
“ Khái niệm yêu còn tuy vào mỗi người suy nghĩ. Định nghĩa tình yêu là thứ khó nhằn với nhiều người, nhất là người chưa yêu bao giờ. “ – Nhật Hoàng nhận xét.
Tuấn Duy rơi vào trầm tư một hồi lâu, tự dưng trong một phút bất cẩn lại nói ra như vậy. Nói thật thì cảm giác yêu anh cũng muốn thử một lần nhưng vì là người thừa kế một tập đoàn lớn và tiếp quản cả 1 gia tộc lớn sau này nên anh không mở lòng được với những người khác.
Cuộc sống đã xoay anh thành một con người lạnh lùng đến khó hiểu. Người ngoài nhìn vào anh, có lẽ nghĩ rằng anh sẽ khá sát gái nhưng không. Lịch sử tình trường của anh là con số 0 tròn trĩnh. Mối tình đầu là mối tình khó quên, không dễ phai nhạt nhất là khi còn ngồi trên ghế nhà trường.
Tình cảm chớm nở giữa những cô cậu thiếu niên mới lớn, cảm xúc nhẹ nhàng thuần khiết. Là sự ngây thơ nhưng đẹp đẽ với những mối tình thanh xuân vườn trường. Thăng trầm cảm xúc qua đi, dần dà tìm được định nghĩa yêu là gì ở mỗi người. Hẳn là ai cũng sẽ có lúc trải qua cái cảm giác này. Từ len lén nhìn rồi cố gắng kéo nhau lại gần, mầm non tình yêu nảy nở từng chút từng chút một qua từng ngày.
Chả phải người ta vẫn hay nói tình yêu đẹp nhất là khi bạn còn là học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931124/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.