Sau 2 tiết thi căng thẳng, ai nấy đều bơ phờ. Nhật Hoàng ngả đầu vào ghế, nới lỏng cổ áo ra một chút. Chỉ có vậy thôi mà lũ con gái đã hú hét lên dù vừa thi xong. Diệp Nhi kiểu: ủa có chuyện gì mà mấy người hét to vậy. Nó bình thường mà. Tuấn Duy cũng vậy, ngả đầu vào ghế ngồi, điều chỉnh lại hơi thở sau 2 tiết thi. Anh tuy giỏi giang nhưng đến kì thi anh cũng có phần nào căng thẳng.
“ Tí còn một tiết không biết có học không nữa? “ – Diệp Nhi vô tình hỏi.
“ Chưa biết được, học hay không học đều như nhau, tao hết sức lực rồi. “ – Nhật Hoàng nói.
“ Mày là con trai, than thở gì mà lắm thế, sau này ai yêu. “ – Diệp Nhi hơi khịa Nhật Hoàng.
“ Đầy đứa yêu, mày lo gì. Tao mới sợ mày không có ai yêu ý. “ – Nhật Hoàng nói lại.
“ Ơ cái thằng này, chị đây xinh đẹp, nết na như vậy mà mày bảo không có ai yêu. “
“ Ừ nết na quá cơ. Uýnh người ta đau vậy mà kêu nết na......” – Chưa đợi nói hết câu, Diệp Nhi oánh Nhật Hoàng luôn mấy cái vài lưng khiến cậu suýt thổ huyết, lực đạo mạnh dã man.
“ Đó vừa nói xong, đã uýnh người ta ngay rồi. “ – Nói xong câu này Nhật Hoàng vội chạy lẹ trước khi Diệp Nhi oánh cậu thêm mấy phát nữa. Diệp Nhi nghe xong chạy đuổi theo Nhật Hoàng để “ âu yếm, yêu thương “ cậu sau 2 tiết thi.
Linh Anh đến bó tay với hai người này, lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931123/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.