Vương Thanh vốn cho là Tả Hữu sẽ ở lại chiếu cố Phùng Kiến Vũ, kết quả Tả Hữu đem Phùng Kiến Vũ an trí an ổn ở trên ghế sa lông, sau đó nói với Vương Thanh: "Thanh ca, làm phiền anh chiếu cố Đại Vũ tối nay."
Vương Thanh còn chưa kịp phản ứng, Tả Hữu đã mất dạng như một cơn gió, Phùng Kiến Vũ mở mắt ra, phát hiện bản thân đã trở về nhà, thế nên lười quản hai người bọn họ, một mình vui vẻ kéo lấy va li tiến vào phòng của mình.
Thời điểm quay đầu lại mới phát hiện Phùng Kiến Vũ đã không thấy đâu nữa, Vương Thanh nhanh chóng lần theo âm thanh tìm đi vào phòng, Phùng Kiến Vũ ngồi xổm trên mặt đất, loay hoay muốn mở va li.
"Vương Thanh, va li này bị hỏng rồi, mở không ra." Phùng Kiến Vũ ngồi xổm trên mặt đất, dùng mắt to nhìn chằm chằm Vương Thanh, miệng nhỏ chu ra, Vương Thanh chỉ cảm thấy tâm mình đều muốn nhũn thành một bãi nước.
Hắn ngồi xổm xuống, nâng va li lên xem một chút, giọng điệu ôn nhu giải thích nói: "Nhìn này, cái va li này có mật mã, để tôi chỉ cho cậu mở."
Phùng Kiến Vũ ngồi xổm ở bên cạnh vỗ vỗ tay, "Thật là lợi hại, thật là lợi hại quá đi."
Vương Thanh nhịn không được đỡ trán, mình chỉ là mở một cái va li hành lý mà thôi, không có bao nhiêu lợi hại đâu a. Ấn xong mật mã, Vương Thanh kéo tay Phùng Kiến Vũ qua, "Đến, tự mình mở ra xem đi."
Phùng Kiến Vũ một bộ dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-vuong-bat-kien-vuong/3249553/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.