- 15% cổ phiếu của Đế Vương.-Vương Thanh nâng mắt ưng, nhìn một lượt các cổ đông.
- 1 khách sạn 5 sao ở trung tâm thành phố. 2 nhà hàng cao cấp ở Ytalia.Công xưởng ở Anh các người cũng muốn động tay chân.
Vương Thanh hừ lạnh nhìn 1 đám người tự tung tự tác kia. Nhếch môi, khinh khỉnh cười.
- Lệ Sa, đem tới phát cho các vị tại đây xem chút tư liệu đi.
- Dạ.
- Rõ rồi chứ?
- Ch... Chủ... Chủ Tịch, chúng tôi bị ma che mắt nên mới làm bậy như vậy. Nể tình tôi bao lâu nay cống hiến cho công ty, không có công lao cũng có khổ lao, xin Chủ Tịch hãy tha thứ.
- Tha thứ? Các người thấy tôi có bộ dáng của người từ bi sao? Buồn cười các người đem của công lấp đầy túi riêng rồi xin tôi tha thứ?
- Các người đã già rồi! Sao không an tĩnh ngồi một chỗ để con cháu phụng dưỡng?
- Ch...Chủ..Tịch...
- Một là ói ra hết số tiền kia, 2 là đợi thư luật sư đi.
- Lệ Sa. Đưa bọn họ tới bang nhân sự.Còn lại cô thích làm sao thì làm.
Lệ Sa nhìn bóng lưng to lớn vội vã kia, thở dài: Biết bao giờ mình mới có cơ hội đây?
Một đám người già thất nghiệp? Tự tạo nghiệp không thể sống a...
------------------------------------------------Đường phân cách già cỗi----------------------------------------
Phùng Kiến Vũ đang an tĩnh ngồi phơi nắng tại ban công, trong đầu tự nhiên nhớ đến những mảnh ký ức nhỏ vụn khi nhỏ, cậu cô lập,cậu sợ hãi, cậu vô lực, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-baba-den-day-thuong-con-di/2938711/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.