“… Nếu mạt tướng đoán không sai thì chắc chắn vì tờ lệnh điều binh này nên Khúc Bất Duy mới không khai ra Chương Hạc Thư.”
Sau hai ngày, Vệ Quyết kết thúc cuộc điều tra ngầm, trở về Huyền Ưng Ti trình bẩm với Tạ Dung Dữ.
“Chương Hạc Thư đã lợi dụng tờ lệnh điều binh, đổ tội Phong Nguyên tự ý điều binh lên đầu Khúc Mậu. Một khi Chương Hạc Thư lấy ra tờ giấy lệnh, Khúc Mậu sẽ từ hạ thần có công biến thành đồng lõa với Khúc Bất Duy, cha con một nhà Hầu phủ ắt bị trị tội, người trong Hầu phủ cũng không một ai thoát nạn. Khúc Bất Duy không muốn làm hại người nhà nên mới không khai ra Chương Hạc Thư.”
Kỳ Minh mới bảo: “Vậy để Vệ Chưởng sứ nói cho Khúc Bất Duy biết là chúng ta đã đưa Khúc Hiệu úy rời thành bình an, chỉ cần ông ta khai ra Chương Hạc Thư, chúng ta nhất định sẽ tìm cách giữ Hầu phủ được bình an.”
“Nói rồi, nhưng cũng chẳng có mấy tác dụng.” Vệ Quyết đáp, “Lệnh điều binh rất khó làm giả, chỉ cần Khúc Mậu đã điểm chỉ thì đấy chính là bằng chứng khó chối cãi. Dù Huyền Ưng Ti tin tưởng Khúc Mậu thì tam ti vẫn dựa vào bằng chứng để phá án, huống hồ trên triều còn có biết bao con mắt đang nhìn chằm chặp, nên vẫn là câu nói ấy, đối với Khúc Bất Duy, quyết chết không khai ra Chương Hạc Thư mới là biện pháp tốt nhất bảo vệ Khúc Mậu.”
Nói đoạn, hắn dừng một lúc, “Hay là, điện hạ có thể ăn miếng trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-van-dai/2875581/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.