Chỉ chốc lát sau.
Cả nhóm chat như ong vỡ tổ.
“Đằng Đạt không phải chính là công ty đã phát hành trò (Xa lộ sa mạc cô độc) sao?”
“Nay không làm game lừa người nữa mà chuyển sang mảng game di động rồi sao?”
“Loại công ty này mà cũng nói có lương tâm, thật hay đùa vậy?”
Mọi người tìm kiếm một hồi thì phát hiện ra, trò chơi này và trò siêu cấp hố người (Xa lộ sa mạc cô độc) kia do cùng một công ty phát hành.
Nếu nói công ty này có lương tâm thì không thể nào?!
Nguyễn Quang Kiến vội vàng giải thích: “Thật mà. Mọi người tải thử trò chơi đi. Nó thật sự rất công bằng. Chỉ cần bỏ ra 10 tệ mua là chơi thoải mái. Phụ phí duy nhất trong trò chơi là thẻ thành viên trọn đời giá 30 tệ, sau khi mua mọi người sẽ có thêm một cơ hợi rút 10 thẻ mỗi ngày. Ngoài ra không thu thêm phí gì cả.”
“Thật hay đùa vậy?” Trần Kỳ nửa tin nửa ngờ.
Một game thẻ bài mobile mà không cần phải mua bất kỳ thứ gì?
Vậy rốt cuộc, game này muốn kiếm tiền từ cái gì?
Nó hi vọng mỗi người chơi chi 10 tệ mua game để thu hồi vốn?
Đây chẳng phải một hạng mục trò chơi nhất định sẽ lỗ chổng vó?
Tất cả mọi người đều không tin tưởng nên tranh nhau mua trò chơi về kiểm tra. Kết quả sau khi vào game thì phát hiện quả đúng thật như thế.
Trong game thật sự có hệ thống cửa hàng, nhưng bên trong chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ty-phu-nho-thua-lo-game/3142846/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.