Lão Hoàng có chút lo lắng: “Có được hay không? Trần Kỳ lão sư là họa sĩ lão làng trong giới, có thể anh ta đã sớm quên chuyện một năm trước, sao mà nhớ mày được?”
“Hơn nữa, những họa sĩ lão làng thường ngày đều để giá quảng cáo công khai, giá trị mỗi người bọn họ càng không thấp. Chúng ta hy vọng anh ta quảng cáo giúp “Quỷ tướng” nhưng lại không thể bỏ ra được chỗ tốt gì.”
Nguyễn Quang Kiến lắc đầu: “Cũng không hẳn. Theo tao thấy, những tiền bối này ngày thường đều rất thân thiện, tuy họ nhận không ít hợp đồng quảng cáo nhưng việc giới thiệu lẫn nhau trên Weibo là chuyện rất bình thường.”
“Mấu chốt là họ có thích tác phẩm của chúng ta không?”
“Nếu yêu thích, chắc chắn sẽ có người giúp chúng ta một tay. Còn nếu không thì không có cách nào cả.”
Lão Hoàng chỉ có thể gật gù: ”Ừm, chúng ta có thể thử xem.”
Nguyễn Quang Kiến mở nhóm chat lên, lão Hoàng nhìn qua một chút, thành viên trong nhóm này đúng là ngọa hổ tàng long.
Chủ nhóm chat là Trần Kỳ, trước kia là một họa sĩ thiết kế game nổi tiếng trong nước đạt được nhiều thành tựu, thường làm giám khảo cho các cuộc thi về ý tưởng đồ họa game.
Mà những quản trị viên khác trong nhóm đều là những nhân vật nổi tiếng.
Có người rất nổi tiếng trong giới hoạt hình Trung Quốc.
Có người chuyên về ý tưởng thiết kế.
Thậm chí còn có một số người chuyên thiết kế game, nhà sản xuất và các tiểu thuyết gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ty-phu-nho-thua-lo-game/3142844/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.