Dịch giả: gaygioxuong 
Lão già đó vừa ló mặt ra, Cây Sào đã vội giải thích: "Hắn chính là Hồ Bát Nhất, Mô Kim Giáo Úy mà con đã nhắc đến." 
"Hả? Kế thừa y bát sao?" 
"Không hẳn là kế thừa y bát, chỉ là một kẻ nhà quê đổi nghề mà thôi." 
"Ờ," lão già này quá kênh kiệu, lão chẳng thèm liếc tôi lấy một cái, bảo Cây Sào, "Cách Tiểu Ngũ cậu làm việc vẫn quá mức do dự. Chỉ đòi một cái ấn vàng mà thôi..." 
Nghe nói vậy, tôi cứ ngỡ lão già này sẽ dùng vũ lực để cướp đoạt, âm thầm hạ quyết tâm, nếu như lão dám xua bầy bánh tông lên tấn công, tôi sẽ lập tức nuốt cái ấn vàng vào bụng để chết cho nhẹ nhàng, tránh phải chịu nỗi thống khổ khi bị bầy bánh tông cắn xé. Không ngờ, lão già lại chỉ vươn tay vỗ nhẹ vào vai Shirley Dương một cái. 
"Ông định làm gì cô ấy?" Tôi sợ lão gây bất lợi cho Shirley Dương, quát lên như rách cả cuống họng rồi lao tới định nhanh chóng đánh gục lão. Có ngờ đâu, Shirley Dương đột nhiên giống như biến thành một người khác, nhảy ra chặn trước mặt tôi. Tôi vừa mừng vừa sợ, vươn tay định kéo cô về phía mình. Kết quả, cô lại móc một khẩu súng từ sau lưng ra, khiến tôi sợ tới mức không dám hành động bừa bãi. 
"Dương chỉ đạo viên, cô tỉnh táo lại một chút, bỏ súng xuống rồi nói!" Tôi xua tay, sợ cô bị ma dẫn lối quỷ đưa đường sẽ mù quáng bắn chết tôi. Tài bắn súng của Shirley Dương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tuyen-tam-tung/2158195/chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.