Trên cầu nhỏ nối hai bờ thương nhớ
Dưới dòng sông thuyền chở lưới giăng câu
Ngóng đợi ai Người cứ mãi âu sầu?
Phai vành áo chờ nhân tình xa khuất
Người đi rồi đêm đêm nằm thao thức
Trằn trọc hoài mỏi mắt úa rèm mi
Nhớ hôm nào giây phút ấy biệt ly
Người hứa hẹn gặp nhau mùa hoa nở
Sao giờ đây qua ba mùa nhung nhớ
Sao không về chắc quên ước hẹn xưa?
Chàng trai cất bước đi đều đều trên bờ Tây hồ ngắm gió thu đang quét lá rơi. Trời sầm xuống như muốn mưa. Bấy giờ là mùa thu nên chim chóc kéo nhau bay về phương khác tránh lạnh. Có hai chú chim vô tình lạc bầy bay đến, vẫy vẫy đôi cánh nhỏ, mổ lên dăm hạt mầm xanh.
Chàng trai đi dạo một lát rồi dừng chân trên cây cầu Trường, chiếc cầu cong hình bán nguyệt. Khi này lồng đèn được thắp lên và treo lên những cành cây quanh hồ làm cho không gian nơi đây thêm lung linh. Ở mỗi chiếc lồng cứ như đều có một đôi mắt to ngây thơ của một người con gái bồng bềnh ẩn hiện trong trí chàng trai nọ. Mỗi chiếc lồng đều có thể nhắc chàng nhớ đến một sự việc trong dĩ vãng.
Chợt, chàng bắt gặp người con gái đó đứng bên kia bờ hồ, chàng chớp chớp mắt vài cái, đúng là nàng ấy thật. Nàng đang nghiêng nghiêng dùng những ngón tay thon dài chảy lên làn tóc mây thanh nhã của nàng, trên mình nàng phục trang bộ váy mềm lụa mỏng màu hồng phấn, trông đơn giản và tao nhã như một nàng tiên nữ hư ảo không nhiễm bụi hồng trần.
Cửu Dương lại nhớ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su/9500/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.