Một thân một bóng canh thâu
Khay trầu mâm rượu người đâu hỡi người
Bên kia Người vẫn vui cười
Bẻ măng mượn gió xa lời hẹn xưa
Bên này đong đếm giọt mưa
Tình thừa còn lại đành chừa thiên thu
Không biết sau bao lâu, Cửu Dương mới tỉnh dậy. Chàng mơ hồ cảm giác có người đặt tay lên trán mình, rồi loáng thoáng nghe thấy tiếng kêu: “Sư phụ! Sư phụ ơi!”
Từ từ mở mắt ra, chàng liền thấy Hiểu Lạc đứng bên giường, đầy vẻ lo lắng. Cạnh đó là Nữ thần y, ánh mắt quan tâm dịu dàng như nước hồ mùa xuân.
- Huynh đã nằm bao lâu rồi? - Cửu Dương hỏi.
- Huynh ngủ hơn một ngày rồi, giờ đã là nửa đêm! - Nữ thần y đáp khẽ, cẩn thận xem lại mạch cho chàng.
Hiểu Lạc đỡ sư phụ ngồi dậy uống nước. Nhân đó Cửu Dương nhìn quanh, giường bên cạnh sư huynh Trương Quốc Khải vẫn hôn mê bất tỉnh, trong mật thất còn có thêm hai anh em nhà họ Lữ và Trần Tôn nữa.
Đúng lúc đó cửa hầm kẹt một tiếng mở ra, Nhạc Tam Nguyên cầm một bọc vải đi xuống nhanh như bay.
Lữ Nghị Chánh và Lữ Nghị Trung đang ngồi trầm ngâm như thôi miên cái ấm trà trên bàn, vừa thấy Nhạc Tam Nguyên trở về thì bật dậy, chạy lại đua nhau hỏi:
-Tìm được Kim Sơn Tử rồi hả?
- Đâu lấy ra cho mọi người coi thử, xem có phải ba đầu sáu tay hay không?
Nhạc Tam Nguyên không kịp trả lời, vội đưa cái bọc vải cho nữ thần y kiểm tra. Dưới ánh đèn cầy leo lét, chàng ta nhìn chằm chằm Nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su/9497/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.