Vầng Dương lộ điện ở đằng Đông
Tàn lụi trời Tây chỉ một vòng
Hợp đây tan đó suy rồi thịnh
Đời người như thể một đường cong
Từ trên đỉnh Đồng Sơn đột nhiên xuất hiện tiếng tiêu, âm thanh vang vọng bốn phương tám hướng vừa hùng vĩ vừa tỏa ra bá khí. Đồng Sơn quanh năm luôn có sương mù phủ kín, trên núi mọc đầy cây thiết sam. Dãy núi này còn có tên gọi khác là Nam Sơn nghĩa là rặng núi phía nam của con đường tơ lụa. Đồng Sơn là một phần của núi Côn Lôn và cũng là ranh giới phân chia hai tỉnh Tứ Xuyên, Thanh Hải.
Về địa hình thì tỉnh Tứ Xuyên bằng phẳng ở phía đông, nhấp nhô phía nam, nằm lọt lòng giữa Thanh Hải, Nội Mông và cao nguyên Hoàng Thổ. Đi về hướng tây bắc Tứ Xuyên có một đoạn tiếp giáp khu biên giới Mông Cổ, hướng tây là một vực thẳm sâu nghìn trượng, người ta xây một cây cầu dây bắc ngang để sang dãy núi bên kia, ở bên đó là khu tự trị Tây Tạng. Dân số ở Tứ Xuyên bấy giờ tập trung nhiều nhất là người Hồi.
Tiếng tiêu hùng tráng lúc ban đầu dần dà chuyển sang sầu não. Âm điệu nghe rất thê lương, lại nữa bấy giờ trời đang đông, tất cả những cành cây đều trơ xương, một khung cảnh tiêu điều khiến cho những nốt nhạc càng buồn thê thảm.
Những ngón tay Cửu Dương khoan thai lướt trên ống tre, gương mặt chàng cũng tỏ vẻ thản nhiên nhưng cặp chân mày hơi chau lại. Cửu Dương đang đứng trên một tảng đá lớn, hướng mắt nhìn những chiếc lều hoang. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su/3136636/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.