Bao dung, ánh sáng xua khổ não
Hận thù, đen bạc dạ tối tăm
Nghị Chánh xếp sách lại khi tai chàng nghe một tràng chiên vang lên, chàng bèn hướng mắt lên chờ nghe kể tiếp câu chuyện dang dở.
Nhưng thanh niên áo trắng chưa nói được gì, thì một nữ khách nhân lên tiếng hỏi:
-Không biết Phủ Viễn đại nhân ngài ấy… - Ả vừa nói vừa che miệng cười khúc khích – Dáng mạo có kiệt xuất không nữa?
-Cái đó thì ta không biết – Thanh niên áo trắng đáp – Ta chưa gặp qua y bao giờ, nhưng ta nghe nói y trí tuệ rất là minh mẫn cao thâm, so với Gia Cát tái lai của Đại Minh Triều thì không thua kém bao xa đâu.
-Cái gì là Giang Nam thất phỉ?
Đột nhiên có tiếng quát đanh, làm cho thanh niên áo trắng giật mình, không riêng gì hắn, cả thảy người trong tửu lầu khi này cũng quay lại nhìn nơi vừa phát ra âm thanh này.
Tửu lầu vốn đã ồn ào lại càng thêm ồn ào khi có bốn nam tử đi vào quán ăn. Gã đi đầu ra dáng thủ lĩnh, với khuôn mặt vuông vức, vai u thịt bắp trông rất oách. Gã thứ hai có chiếc mũi lân. Gã thứ ba người thì gầy nhom, cao lỏng khỏng, má hóp sâu, mắt lươn hấp háy, khẽ nhếch cặp môi thâm xì vì thuốc. Gã thứ tư mặt choắt, râu thưa.
Nghị Chánh nhìn bốn người khệnh khạng đi thẳng tới chỗ đám người ngồi nghe kể chuyện. Tiểu nhị lật đật lấy khăn lau bốn cái ghế, vừa lăng xăng lau chùi vừa cười nói:
-Diễm phúc lắm mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su/3136570/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.