- Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Trịnh thân vương không phụng chỉ công phạt loạn nghịch ở Giang Nam. Khi quân phạm thượng, vong ân biệt phát, tội bất khả thứ. Lệnh trảm nạp thân trước tam quân. Vị chấn cương kỷ. Khâm thử!
Ung công công vừa đọc xong thánh chỉ, trong điện Thái Hòa liền vang lên tiếng rù rì. Ung công công cuốn cuộn giấy màu vàng nhạt lại rồi nhìn Mã Tề nói:
- Mã thống lĩnh, hoàng thượng hạ chỉ cho ngài ngày đêm canh giữ đại lao, cho đến ngày hành quyết.
Mã Tề đứng trong hàng ngũ các võ quan, nghe lệnh miễn cưỡng bước ra, nhưng chưa kịp cúi mình tiếp chỉ bỗng có tiếng nói:
- Hoàng thượng, đừng, đừng! Hoàng thượng biết là không được đâu!
Thì ra người vừa nói là Sách Ngạch Đồ, khi này bước ra từ bên hàng ngũ các quan văn.
- Khởi bẩm hoàng thượng - Sách Ngạch Đồ nói - Tổ phụ của Trịnh thân vương là một trong những người lãnh đạo hoàng thổ Ái Chân, con cháu quý tộc của Bát kỳ chúng ta, lại nữa, hoàng thượng phong ngài ấy thành thân vương, nghĩa là đã là người của đại gia đình Ái Tân Giác La, thật không thể xử trảm được.
Bốp! Sách Ngạch Đồ vừa nói xong, Khang Hi đập tay lên tay ngai hừ giọng nói:
- Sách khanh, khanh thật quá hoang đường! Tại sao quý tộc hay hoàng thất của Bát kỳ thì không thể xử trảm? Quốc hữu quốc pháp, luật lệ tuyệt đối không thể nương tha cho bất kỳ người nào! Bằng không, trẫm làm sao có thể đối với muôn dân bá tánh được?
Trương Đình Ngọc thấy Sách Ngạch Đồ bị Khang Hi bắt bí, dợm chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-3/92675/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.