Tiêu Phong nằm ngả người ra giường, kéo theo cả nữ thần y. Nàng nằm cuộn người lại cạnh bên chàng. Chiếc áo dịch sang một bên làm nàng khó chịu, nữ thần y đưa tay chỉnh lại nó.
- Cần giúp không?
Tiêu Phong chống khuỷu tay xuống giường, nhổm nửa người dậy nhẹ nhàng hỏi.
Nữ thần y gật đầu. Nàng thật nhớ chàng, muốn được chàng chạm vào nàng lúc này. Tiêu Phong nhích ra để nhìn xuống nữ thần y dễ hơn. Nữ thần y ngẩng lên nhìn sâu vào mắt chàng, đôi mắt đang nhìn nàng như muốn tan chảy tất thảy mọi thứ xung quanh. Đột nhiên, nàng thấy nóng và ẩm ướt ở những chỗ thích đáng. Chỉ có chàng mới làm nàng ham muốn chỉ với một ánh nhìn.
Tiêu Phong đưa tay lên, nhè nhẹ chỉnh chiếc áo của nữ thần y lại cho ngay ngắn rồi chàng nằm dài xuống giường trở lại.
Nữ thần y nhích sát vào Tiêu Phong, cuộn mình ôm chàng thật chặt, gối đầu lên ngực chàng. Cả hai cùng nằm im lặng bên nhau. Bên ngoài mặt trời đã hạ sơn, cảnh vật chìm dần trong bóng đêm. Gió thổi nhè nhẹ khoan khoái, không khí Tô Châu thật yên tĩnh và trong lành.
Tiêu Phong đưa tay khẽ nắm lấy đuôi bím tóc của nữ thần y, tháo dây buộc để tóc nàng xõa ra, rồi ngón tay chàng như chiếc lược chải dịu dàng và nhịp nhàng lên đó. Mất đi nàng là nỗi sợ hãi duy nhất của chàng. Hình ảnh những ngày trống vắng và đau khổ khi không có nàng bên cạnh lại hiện về trong tâm trí chàng.
Nữ thần y tì cằm lên xương ức ngực Tiêu Phong, nàng thích thú tận hưởng những ve vuốt dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-3/92668/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.