Nữ thần y im lặng. Cửu Dương nhích ra để nhìn xuống nàng dễ hơn, đưa tay lên, nhè nhẹ vuốt má nàng. Nước mắt lại dâng lên trên khóe mắt nữ thần y. Nàng chớp mắt, cố kìm giữ không để nước mắt rơi ra nhưng nàng không nhịn được lại thở mạnh và thổn thức, nuốt khan, rồi nhắm nghiền mắt lại tiếp tục khóc.
- Xin muội đừng khóc.
Cửu Dương khẽ thì thầm, lại dùng tay lau nước mắt cho nữ thần y trong khi chàng cố gắng sắp xếp lại những ý nghĩ và cảm xúc đang giằng xé trong đầu.
Một lúc sau nữ thần y mở mắt ra, nhưng không trả lời chàng mà nói:
- Sáng mai chúng ra rời khỏi đây đi, Thiên Văn. Chúng ta hãy bỏ lại tất cả ở đây, huynh và muội trở về Hàng Châu, sống một cuộc sống như trước kia, huynh đồng ý với muội, được chăng?
Nữ thần y nói xong nhìn chàng, chờ đợi. Nàng thấy chàng đăm đăm nhìn lại nàng, mắt chàng đượm buồn, rồi chàng lắc đầu.
- Tại sao huynh không chịu cùng muội rời đi? Huynh đã từng nói huynh muốn phiêu bạt giang hồ với muội mà, tại sao bây giờ huynh không giữ lời?
Cửu Dương tiếp tục lắc đầu, mặt chàng buồn bã. Nữ thần y không tin vào mắt nàng, lắp bắp nói:
- Huynh không giữ lời không lẽ huynh...huynh... thay lòng?
- Huynh chưa từng thay lòng, nữ thần y!
Cửu Dương nói, giọng chàng thật khẽ mà chân thành.
- Như vậy thì huynh có thể đồng ý với muội chuyện khác không? Huynh đã từng nói huynh cũng không muốn nhìn thấy cảnh tam mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-2/2319517/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.