Giang Tùy ngơ ngác, trong lòng có chút phức tạp.
Sợ đụng phải vết thương trên cánh tay hắn, cô không dám cử động, gò má tựa vào lồng ngực hắn, nhẹ nhàng hỏi: “Anh đã mơ đến em sao?”
“Ừm, rất nhiều lần.” Tay trái Chu Trì ôm chặt, giọng trầm thấp nói: “Có vài lần mơ đến lúc vừa mới quen em, lúc ấy em vẫn còn nhỏ, anh nắm lấy tay em dắt đi như dắt một đứa bé vậy.”
Lần đầu tiên gặp được cô, ở đầu ngõ, cô mang chiếc cặp xách, thật sự là một cô bé nhỏ con.
Giang Tùy im lặng ghì vào trong lòng hắn, cảm nhận được nhịp tim đang đập hơi nhanh và lồng ngực nóng hầm hập của hắn. Cô đưa tay lên ôm chầm lấy eo hắn, không cầm lòng được mà nói: “Em cũng mơ thấy anh, còn cả căn gác lửng của anh nữa, dì Đào và Tri Tri……”
Cô nói khi đang ở trong lòng hắn, hơi thở nóng hừng hực thổi vào da hắn, kèm theo chút giọng mũi, giọng nói và ngữ khí đều rất giống những lúc nói chuyện với hắn trước đây.
Cảm giác gần gũi quen thuộc như thế này khiến Chu Trì nhẹ nhàng thoải mái trong lòng, chiếc cằm cọ xát trên đầu hắn, khóe môi của hắn nhếch lên một chút, trong lời nói kèm theo chút tiếng cười, “Cứ ngỡ em chỉ mơ thấy anh thôi, sao mà đến Tri Tri cũng có phần chứ.”
“……”
Vốn dĩ Giang Tùy muốn nói rằng chỉ là thuận miệng mà nhắc đến Tri Tri thôi, nhưng mà câu nói ấy cứ mắc mãi trong cổ họng, bởi vì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tri-cua-toi/3370421/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.