Chu Trì không nói gì, ngoan ngoãn mà uống sạch hết nước trong ly.
Khóe miệng hắn còn dính lại một ít nước.
Giang Tùy kéo chiếc ghế bên cạnh, ngồi xuống bên giường, rút tờ giấy lau cho hắn.
Nhìn vết trầy xước trên mặt hắn, cô không kiềm được mà cau mày, đang yên đang lành thế mà khuôn mặt lại bị xước một đám, một vết đỏ vẫn còn tươm máu.
“Ở đây không cần xử lí sao?” Cô tiến sát gần, nhìn thật kĩ, tay chỉ vào vết thương đấy.
“Chỉ lau sơ qua thôi, không nghiêm trọng lắm đâu, anh không để họ xử lí.” Giọng của Chu Trì hơi nhỏ, kèm theo chút nghẹt mũi. Khó lắm cô mới chủ động gần gũi với hắn, nhất thời hắn không động đậy, cứ nhìn cô mãi.
Giang Tùy vừa khóc xong nên vết sưng đỏ ở khóe mắt vẫn còn lưu lại.
“……Sao mà lại ra nông nỗi này chứ?” Cô nhìn chằm chằm vào má hắn.
“Bị đụng vào lề đường, mưa xong nên có một đoạn đường rất xấu, Trần Tùng không chú ý, nên xe bị trượt ra xa.” Trần Tùng là trợ lí của hắn, Giang Tùy biết cậu ta. Cánh tay đang bị thương của Chu Trì cử động, cánh tay ôm chặt lấy cô, “Thằng quỷ Tri Tri có phải đã hù dọa em rồi không?”
Hắn đoán rất đúng, Giang Tùy cũng không muốn bào chữa cho Tri Tri, cô gật đầu, “Em ấy có nói bừa vài câu.”
Chu Trì chau mày: “Không sao, đợi đấy anh sẽ đánh nó.”
“……” Đã ra nông nổi này rồi mà còn muốn đánh Tri Tri sao?
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tri-cua-toi/3370420/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.