Giang Tùy không đến đó, dừng lại ở trước lối thoát hiểm an toàn. Đằng sau có người vội vã đẩy cửa chạy vào, sơ ý mà đụng vào người cô.
Điện thoại của Giang Tùy bị va chạm thiếu chút nữa thì bị rơi xuống.
Người đó vội vàng xin lỗi: “Tôi xin lỗi, xin lỗi.”
“Không sao.” Giang Tùy bình tĩnh lại, bước về một phía, ngẩng đầu lên lần nữa thì bóng dáng con người ấy ở cửa thang máy đã đi đến hành lang.
Giang Tùy đứng nguyên vị trí cũ một hồi lâu.
Một vài cô y tá đẩy chiếc xe nhỏ đi vào thang máy.
Cô cúi đầu gửi tin nhắn cho Tri Tri,vừa đánh được hai chứ thì Tri Tri gọi điện thoại đến.
“Mẹ em ra rồi!”
Giang Tùy sửng một lúc rồi tiếp lời, “Được, chị đến ngay đây.”
Phẫu thuật rất thuận lợi, Chu Mạn vừa được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, Tri Tri liền gọi điện thoại cho Giang Tùy, không ngờ rằng vừa tắt điện thoại thì liền nhìn thấy phía đầu hành lang có hai con người đang bước đến.
Cậu ấy có chút hoảng hốt ------
Cậu nhỏ sao lại đến đây rồi? Không phải ở lại Quảng Châu một tuần sao?
Không thể lo lắng được nhiều, Tri Tri chạy đến báo kết quả của cuộc phẫu thuật, đi theo vào phòng bệnh.
Phòng bệnh mà Chu Mạn nằm là phòng bệnh đặc biệt, không gian rất rộng, thiết kế cũng rất tiện nghi. Vừa kết thúc phẫu thuật xong lúc nãy, Chu Mạn vẫn còn đang hôn mê.
Tiểu Triệu đã đi tìm y tá, trong phòng bệnh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tri-cua-toi/3095218/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.