Trời sắp tối, một trận mưa cuộn theo khí lạnh đầu thu, kéo dài liên miên đến hơn nửa tiếng đồng hồ.
Trên màn phẳng trong suốt của cửa xe taxi, những hạt mưa còn rơi rớt lại dần dần rơi ngoằn ngèo xuống phía dưới, lưu lại những vệt nước dài cong queo. Vào giờ tan ca cao điểm, kẹt xe nguyên cả một con đường, cây cầu Quốc Mậu lại bắt đầu nhộn nhịp như trước đây.
Bên ngoài cửa xe đèn đường đã bắt đầu sáng lên.
Điện thoại trong túi xách bỗng biên rung lên, Giang Tùy bừng tỉnh lại, lấy điện thoại ra xem, là tin nhắn của Lý Mẫn, nói cô ấy chuẩn bị tan làm, hỏi cô đã đi đến đâu rồi.
Giang Tùy trả lời: Sắp đến rồi, đang kẹt xe trên đường.
Lý Mẫn gửi cho cô một sticker dạng “gãi đầu”.
Sau hai mươi phút sau, Giang Tùy đã đến công ty của Lý Mẫn, hai người gặp nhau.
Giang Tùy lấy hành lý đặt lui ghế sau xe, người ngồi ở chỗ ghế phụ.
“Kẹt xe đến phát khóc rồi phải không?” Lý Mẫn hỏi một câu, rồi lái xe đi.
Giang Tùy nở nụ cười: “Làm gì mà khoa trương đến vậy chứ, ngày nào cậu cũng bị kẹt, không phải vẫn rất ổn đấy sao?”
“Tôi chỉ là quen rồi thôi.”
Tốt nghiệp được ba năm, Lý Mẫn cũng ở lại đây đi làm ba năm, cách sống này rất tầm thường. Cô mệt mỏi than thở một hơi dài, “Cuộc sống người Đế Đô xô bồ quá, đâu giống cậu ở nước ngoài, nhiều cơ hội để phát triển. Sao rồi, vẫn định trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tri-cua-toi/3095217/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.