“Thanh Ti, bánh đậu xanh ăn ngon thiệt nha, tôi muốn ăn nữa!”
Thấy Vũ Văn Tú chỉ tay năm ngón sai Thanh Ti lấy này lấy nọ, Vũ Văn Tuần nhịn không được gõ đầu cô nàng một cái.
“Muốn ăn thì tự mình đi lấy, Thanh Ti không phải người hầu của em.”
“Chính là nếu do Thanh Ti bưng đến thì mùi vị sẽ khác, đúng không Thanh Ti?”
Nghe thấy Vũ Văn Tú vẫn còn cưỡng từ đoạt lý, Thanh Ti chỉ đành cười cười, sau đó vào bếp đem bánh đậu xanh ban sáng đã được hấp thật tốt cho Vũ Văn Tú.
Cuối tuần luôn là ngày Thanh Ti thấy vui nhất, bởi lẽ sẽ có Vũ Văn Tranh, Vũ Văn Tú, thậm chí cả Kiều Diễm đến đây giúp vui, có đôi khi thím Lương cùng Tang Viên cũng tới, cho nên cậu sẽ rời giường thật sớm, làm tốt các loại điểm tâm để chiêu đãi khách nhân.
Đây là hai khối cuối cùng, cậu chính là muốn để dành cho thím Lương và ông nội a.
Thấy Thanh Ti do dự như vậy, Vũ Văn Tú liền năn nỉ: “Vẫn còn có bánh gạo bách hợp a.”
Cái đó là làm cho ông nội, vì ông nội thích điểm tâm làm từ bách hợp.
“Thanh Ti keo kiệt thật, vậy cứ đem phần của anh hai cho tôi đi, dù sao anh ấy cũng không ăn đồ ngọt.”
Bị Vũ Văn Tú nói vậy, Thanh Ti có hơi sửng sốt, cậu ngẩng đầu nhìn thấy sắc mặt mất tự nhiên của Vũ Văn Tuần, lúc này mới nhớ ra bản thân đã quên tính đến phần của Vũ Văn Tuần, bởi lẽ Vũ Văn Tuần bình thường rất ít khi ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ti/1494441/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.