Thanh Ti vội trốn ra sau lưng Vũ Văn Tuần, tuy cậu từ nhỏ lớn lên ở chốn hoan lạc, nhưng chưa bao giờ gặp qua lời tỏ tình trắng trợn như vậy, hơn nữa lại còn nói ra trước mặt Cung chủ, điều này khiến cho mặt cậu có chút phiếm hồng….
Vũ Văn Tuần gương mặt lạnh lẽo như băng sơn, nếu không vì có Thanh Ti bên người, hắn quyết không nhân nhượng mà ngay lập tức sẽ cho kẻ không biết xấu hổ kia mấy quyền, tên hỗn đản này cư nhiên dám xem Thanh Ti như đồ chơi, tùy tiện chọc phá.
“Kiều Diễm, cậu đàng hoàng một chút cho tớ, đừng nghĩ sẽ có ý đồ với em họ của tớ!”
Kiều Diễm hoàn toàn không nhìn tới ánh mắt đầy sát ý kia, chỉ nhún nhún vai nói: “Yêu cầu của tớ có gì không đúng, khổ chủ còn chưa lên tiếng, cậu dài dòng cái gì? Bất quá, A Tuần à, thanh quản của em họ cậu hình như có vấn đề hay sao ấy.”
Hai chữ “em họ” dường như thoát ra từ giữa kẽ răng.
“Thanh Ti trước đây từng gặp qua một số chuyện, nên trong tâm lý có chút chướng ngại về ngôn ngữ.”
Vũ Văn Tuần nhìn thấy Thanh Ti đứng ở phía sau có chút khẩn trương, vội vàng ôm lấy bờ vai hắn.
Đứa nhỏ đáng thương, cậu nhất định rất hi vọng có thể nói chuyện trở lại.
Kiều Diễm chợt hiểu ra, hắn vẫy tay về phía Thanh Ti.
“Thì ra là thế, bất quá loai bệnh này không phải chữa không được, Thanh Ti, việc này cứ giao cho anh, anh biết không ít bác sĩ tâm lý, nhất định có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ti/1494428/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.