Sau đó Thập Cửu lại đưa mắt nhìn sang Thập Thanh Thiên đang đứng yên bất động vì sợ hãi ở đằng kia, cô cười khẩy một cái rồi nói: “Chính miệng cha cô nói muốn giết tôi, đây cũng là vô tội sao?”
“Bọn ta có thể bồi thường cho cô!” Thập Uyển phản ứng rất nhanh: “Bọn ta sẽ trả ngân lượng lại cho cô! Cô muốn gì bọn ta cũng đều bồi thường được hết, Thập Thi Thi hại cô, đó là việc của nó! Cô có thể giết nó để báo thù mà, chuyện này không hề liên quan gì tới bọn ta hết!”
“Uyển Nhi!” Thập Thanh Thiên kinh ngạc sững sờ.
Ông ta trừng đôi mắt khó tin nhìn vào đứa con gái lớn mà ông hết mực yêu thương chiều chuộng, đứa con gái mà ông đã gửi gắm tất cả tâm huyết và hy vọng cả một đời vậy mà lại có thể thốt ra được những lời máu lạnh ác độc như vậy.
Thập Thanh Thiên hét lên: “Đó là muội muội của con mà!”
Muội muội? Nó cũng chỉ là một đứa tàn phế thôi, đáy lòng Thập Uyển thầm bĩu môi một cái khinh bỉ, cô ta đâu thể vì một đứa tàn phế mà huỷ hoại tương lai của mình được.
Đại trượng phu phải biết ứng biến với từng tình cảnh, càng huống hồ cô ta lại là một cô gái tâm cơ tinh thông, thay vì bị Thập Cửu giết thì chi bằng giả vờ oan uổng để được sống tiếp đi.
Ngoài mặt thì cô ta giả vờ đáng thương trước mặt Thập Cửu, nhưng sâu trong đôi mắt đó lại đầy những toan tính phục thù Thập Cửu sau khi được chạy thoát thân!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-thien-ha/1183832/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.