Vinson nhìn đống củi trong căn phòng này, lại nhìn tro củi trên mặt đất, mọi nơi trong căn phòng này đều toát lên sự ấm áp của gia đình, sự lạnh lùng trong đôi mắt màu bạc của anh dần bị thay thế bởi vẻ ngưỡng mộ.
“Tộc sói vô cùng trung thành với Vượn Vương, họ chẳng khác nào trợ thủ đắc lực của ông ta.” Vinson giơ tay xoa lên những thanh củi đã được phơi khô, từ từ nói: “Còn lại tộc báo và tộc hổ, tộc hổ chúng ta mạnh nhất, nên ông ta muốn đối phó chúng ta trước. Và tôi chính là mục tiêu đầu tiên của họ.”
Sắc mặt Parker trở nên nặng nề, đầu óc rối như tơ vò, anh mất kiên nhẫn nói: “Đây đều là suy đoán của anh, anh quá nhạy cảm rồi.”
Vinson nói: “Đây là trực giác của thú nhân, đợi đến khi cậu bị họ nhắm đến, cậu sẽ cảm nhận được loại địch ý đó.”
Bạch Tinh Tinh mới sống ở Vạn Thú Thành vài ngày, tự nhiên không quá tin phục Vượn Vương, nghe Vinson nói một hồi, trong lòng cô liền nghiêng về phía anh.
“Em thấy Vinson nói rất có lý.” Bạch Tinh Tinh nói.
Vì quyền lực, con người có thể làm bất cứ điều gì. Tộc vượn là chủng tộc gần gũi với con người nhất, lại còn thông minh. Có dã tâm, theo Bạch Tinh Tinh thấy là chuyện hết sức bình thường.
“Vinson, anh định làm thế nào bây giờ?” Bạch Tinh Tinh hỏi.
Vinson thu tay lại, nhìn về phía Bạch Tinh Tinh không bị Parker che khuất hoàn toàn, nói: “Tôi về tộc hổ trước đã.”
Bạch Tinh Tinh lập tức nói: “Liệu có nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682378/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.