Moore dùng móng vuốt tha ba tảng đá cao bằng một người về, xếp xung quanh Bạch Tinh Tinh, lại đắp lên trên những cành cây lá rậm rạp, một cái lều đơn giản đã được dựng xong.
Hắn dùng lá cây mang về một ít nước, đút cho Bạch Tinh Tinh uống.
Khí sắc của Bạch Tinh Tinh khôi phục lại một chút, cô dùng tay chống người cố gắng ngồi dậy, “Moore, anh có tin tức gì của Parker không? Anh ấy là một con báo đốm.”
Moore còn chưa kịp trả lời, phía sau liền truyền đến một tiếng báo gầm.
“Awoo!”
Parker lao vào lều đá, đè Bạch Tinh Tinh vừa mới ngồi dậy ngã xuống đất, l.i.ế.m lấy l.i.ế.m để lên mặt cô.
“A!” Mặt Bạch Tinh Tinh nhăn lại như cái bánh bao, tay che ngực, hô: “Đau quá.”
Parker nhớ ra lưỡi của mình sẽ làm Bạch Tinh Tinh bị đỏ, đành phải nhịn xuống h*m m**n l.i.ế.m láp, ghé vào người cô biến thành hình người, “Cuối cùng cũng ôm được cô, ta nhớ cô lắm.”
Đầu Parker dựa sát vào mặt Bạch Tinh Tinh, thân mật cọ cọ.
Moore thức thời biến thành hình ưng, quay lưng về phía họ đứng bên cạnh vách đá, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
Bạch Tinh Tinh đẩy đẩy Parker, “Anh mau đứng dậy đi, đè lên tôi đau quá.”
Parker nghe lời bò dậy, ôm cả Bạch Tinh Tinh dậy, đặt lên đùi mình.
“Sao anh tìm được chúng tôi vậy?” Bạch Tinh Tinh tò mò hỏi.
“Ta đi theo bầy cự thú đến đây, chúng ở dưới vực sâu, ta liền đoán cô ở trên này.” Parker quyến luyến ôm lấy Bạch Tinh Tinh, hít thật sâu mùi thơm thoang thoảng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4680686/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.