Hôm đó trở về trường học, tôi tới thư viện mượn mấy quyển sách mĩ thuật,kiến trúc và trang trí nội thất, rồi tỉ mỉ nghiên cứu. Bối cảnh của tiểu thuyếtlà Bắc Âu những năm đầu thế kỉ 20, phong cách đã vô cùng rõ ràng, vì rất nhanhtôi đã xác định được phong cách, thiết kế vài cái poster tờ rơi, cũng xác địnhxong mấy bối cảnh trong vở kịch.
Ngày hôm sau đưa bản thảo cho Đại Quách xem, Đại Quách kích động, suýt chútnữa thì làm tôi ngã ra đất. Chúng tôi thảo luận khoảng nửa tiếng, xác định xongkế hoạch, ngày kia bắt đầu tiến hành.
Đại Quách tìm được nguyên vẽ và một bức quảng cáo lớn có thể làm được tàiliệu gốc, rồi chỉ huy mọi người dính mấy bản vẽ lại với nhau, dán thành một tấmcó thể che đi tường của sân khấu và diện tích của bức màn hơn mười mét vuông.Bề mặt sân khấu sau khi được làm sạch, tôi quì trên giấy, bắt đầu phác thảo,dưới sự kể lại của Đại Quách, vẽ ra phòng khách của “nhà họ Nguyễn” trong câuchuyện, như bức bích họa trên tường,thảm thêu…
Tôi vùi đầu trên giấy, có thể vẽ thì vẽ, có thể dán thì dán, cố gắng vẽ ramột phong cách thống nhất; Bỗng nhiên ngẩng đầu, người trong đoàn kịch đã tảnđi đâu hết.
Trong khoảnh khắc có một cảm giác hệt như trước đây. Đó là lễ kỉ niệm trường năm cấp ba, chúng tôiphải làm một biểu ngữ chào mừng lớn, năm ấy lúc bị Lâm Tấn Tu bắt nạt, không cóai muốn giúp đỡ tôi, tôi không thể không một mình làm cái thiết kế đồ sộ này.Tuy vất vả, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-gian/1972285/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.