Tôi lái chiếc xe Jeep của Đại Quách như bay trên trục đường chính của thành phố Tĩnh Hải, khống chế tốc độ trong tốc độ giới hạn cho phép lái xe trong thành phố.
Nói thật, quá lâu rồi không lái xe với tốc độ cao như vậy, ban đầu có hơi sợ hãi, nhưng dần dần cũng quen tay. Lúc xe Jeep lắc lư, các linh kiện phát ra tiếng cót két, lúc phóng xe gió lướt qua mặt mang đến loại phấn khích huyết mạch chảy ngược khiến tôi vừa lạ lẫm vừa quen thuộc.
Trong cái thành phố giao thông đông đúc vội vã như này, tốc độ không nhanh một chút thực sự không thể đến kịp đài truyền hình trong bốn mươi phút. Lại đúng dịp năm mới, xe trên đường so với ngày thường cũng nhiều hơn, tôi nhìn đèn xanh đèn đỏ lúc có thể vượt thì vượt, xe nào có thể vượt thì nhanh chóng vượt qua.
Vì sự an toàn, tôi tập trung tình thần cao độ, hoàn toàn có thể sánh ngang với trạng thái cả một học kì không thèm nghe giảng, buổi tối cuối cùng mới động đến quyển sách vậy. Thỉnh thoảng phân tán tư tưởng, dùng góc mắt nhìn Thẩm Khâm Ngôn, chỉ nhìn thấy sắc mặt trắng bệnh của cậu ta, đến môi cũng không còn huyết sắc, có vẻ như bị tôi dọa cho nghẹt thở rồi.
Nhìn chung thuận buồm xuôi gió kịp đến cửa trước của trụ sở công ty truyền thông Max.
Tòa nhà của MAX dường như có thể coi là một trong những tòa nhà trọc trời của Tĩnh Hải, bề ngoài giống như hai cột buồm của con tàu, ánh sáng chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-gian/1972281/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.