Chương trước
Chương sau
Một giọt máu nhỏ chảy xuống má Đặng Huyền.

Cơ thể ông ta hơi run lên, giây tiếp theo "ầm" một tiếng, Đặng Huyền ngã xuống đất, không còn hơi thở, chết ngay tại chỗ!

Diệp Phong chậm rãi thu tay lại, không thể nghi ngờ, cây kim bạc đó là do hắn bắn ra.

Cảnh tượng này khiến cho đại trưởng lão và nhị trưởng lão nhìn đến choáng váng!

Hội trưởng chính là cao thủ Đan Kình đỉnh cao, qua mấy ngày nữa là có thể đột phá Khí Kình tông sư!

Bây giờ còn chưa kịp thi triển kỹ năng đã bị Diệp Phong thẳng tay giết chết.

Họ ngây ra, lại nhìn về phía Diệp Phong.

Động tác của Diệp Phong quá nhanh, nhanh còn hơn gió! Nhanh đến mức không ai có thể nhìn rõ!

"Cậu... Cậu rốt cuộc là người hay quỷ?!"

Sắc mặt đại trưởng lão vô cùng hoảng sợ!

"Tôi đương nhiên là người."

Diệp Phong mỉm cười: "Đương nhiên, ông cũng có thể gọi tôi là Diêm Vương."

Dứt lời, hắn từng bước tiến lên phía trước.

Đại trưởng lão và nhị trưởng lão sợ hãi xoay người bỏ chạy, thực lực của hai người họ đều ở Đan Kình Hậu Kỳ, nhưng vẫn chênh lệch rất lớn so với Diệp Phong, bọn họ căn bản không phải đối thủ của Diệp Phong.

"Sao phải chạy, tôi cũng đâu ăn thịt các người."



Diệp Phong lắc đầu nói, hắn từng bước đuổi theo đại trưởng lão và nhị trưởng lão, dễ dàng bắt được bọn họ.

"Cậu... Rốt cuộc là ai!"

Đại trưởng lão run rẩy hỏi, trong lòng vô cùng sợ hãi.

Ông ta hoàn toàn không hiểu, một thiếu niên trẻ tuổi như Diệp Phong vì sao lại có sức chiến đấu đáng sợ đến như vậy?!

"Tôi là Diệp Phong, không phải các ông biết tôi sao?"

Diệp Phong thờ ơ nói.

Hắn búng tay, "phốc" một tiếng, mi tâm của đại trưởng lão nổ tung, chết ngay tại chỗ!

Trong nháy mắt chỉ còn lại mình nhị trưởng lão còn sống.

Các đệ tử của Thất Tinh Hội bị dọa sợ, cầm vũ khí đứng bất động tại chỗ, không biết làm sao!

Nhị trưởng lão lớn tiếng mắng: "Còn ngây ra đó làm gì, lên cho ông! Ai giết được Diệp Phong, thưởng mười triệu tệ!"

Có nhiều tiền ắt mua được lòng dũng cảm, có người nuốt nước bọt, dũng cảm hét lên:

"Giết Diệp Phong!"

Vừa dứt lời, mấy chục đệ tử của Thất Tinh Hội xông về phía Diệp Phong.

Thanh Loan nhìn Hồng Yên nói: "Hồng Yên, bảo vệ thiếu phu nhân đi, tôi đi xử lý bọn chúng!"

"Thiếu phu nhân?"

Tô Khuynh Thành đứng đó nghe vậy hơi sửng sốt, Thanh Loan gọi cô là thiếu phu nhân?



Chẳng lẽ Diệp Phong đã thừa nhận cô là vị hôn thê của hắn rồi sao?

Cô nhất thời cảm thấy ấm áp!

Hồng Yên hứng thú cười nói: "Được, cẩn thận đó."

Thanh Loan cũng cười nhạt: "Đối phó với đám ô hợp này không cân cẩn thận."

Vừa dứt lời, Thanh Loan liền lao ra đánh nhau với các đệ tử của Thất Tinh Hội.

Tuy cô ấy xinh đẹp như tiên, nhưng mỗi đòn tấn công đều vô cùng tuyệt tình, mỗi đòn đánh đều chứa sức mạnh như sấm quét sạch mấy chục đệ tử Thất Tinh Hội.

Chưa đầy nửa phút đã có ba bốn mươi người chết trong tay Thanh Loan!

Nhị trưởng lão của Thất Tinh Hội chết lặng!

Không chỉ có Diệp Phong lợi hại, đến cả thuộc hạ của hắn cũng mạnh như vậy!

Ông ta không ngừng chửi thầm trong lòng, Bạch Minh ơi là Bạch Minh, rốt cuộc ông đã trêu chọc phải một tên khủng bố đáng sợ đến mức nào vậy!

Diệp Phong cũng chỉ cười nhẹ.

Thanh Loan và Hồng Yên không hổ là người được Đại sư nương bồi dưỡng, cả hai đều mạnh như vậy!

Có hai người ở đây, Diệp Phong không cần đích thân động thủ cũng có thể giải quyết được đám người của Thất Tinh Hội này!

Một phút trôi qua, thi thể của đệ tử Thất Tinh Hội phơi đầy trên đất.

Gương mặt xinh đẹp và quần áo của Thanh Loan dính đầy máu, nhưng tất cả đều là máu của kẻ thù!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.