Chương trước
Chương sau
"Tiểu tử này đúng là quá điên cuồng! Thật sự cho rằng Thất Tinh Hội dễ bắt nạt sao!"

Một vị trưởng lão của Thất Tinh Hội tức giận, Diệp Phong dám khinh thường Thất Tinh Hội, khiến cho đám người Đặng Huyền tức giận đến mức hận không thể lập tức xé Diệp Phong thành từng mảnh!

Diệp Phong cười: "Nói nhiều quá đó, thương lượng xong chưa, ai muốn chết trước, ông nội các người còn đang vội đi ăn trưa đó."

"Cuồng vọng! Nếu đã muốn chết như vậy thì Thất Tinh Hội toại nguyện cho cậu!"

"Các huynh đệ, không cần nương tay với cậu ta, cùng lên đi!"

Nói xong, năm vị trưởng lão của Thất Tinh Hội đồng thời lao về phía Diệp Phong, đòn tấn công của mỗi người đều vô cùng sắc bén!

Diệp Phong nhếch miệng cười, trên mặt không có chút sợ hãi, hắn nhẹ nhàng nhấc chân, lao thẳng về phía của một trưởng lão!

Ầm!

Tốc độ của Diệp Phong quá nhanh, vị trưởng lão kia thậm chí không kịp phản ứng, liền bị Diệp Phong một quyền đánh bay ra ngoài!

Đối phương ngã mạnh trên đất, phun ra một ngụm máu tươi, chỉ thấy ông ta trừng to mắt, vô cùng hoảng sợ.

Ông ta cũng giống Bạch Minh, thực lực rất mạnh, đều là võ gia Đan Kình Hậu Kỳ, nhưng đến cả một cú đấm của Diệp Phong cũng không chặn được!

Ông ta không phục, cắn răng muốn đứng dậy, nhưng vừa dùng sức, sắc mặt ông ta lập tức tái nhợt.



Lục phủ ngũ tạng của ông ta đã bị cú đấm của Diệp Phong làm vỡ nát!

Phụt!

Ông ta lại phun ra một ngụm máu tươi, vị trưởng lão của Thất Tinh Hội này đến cả cơ hội hối hận cũng không có, trực tiếp tắt thở!

"Lục trưởng lão!"

Đặng Huyền thấy vậy sợ hãi, không ngờ lục trưởng lão thực sự đã chết, còn chết nhanh như vậy, chỉ trúng một quyền của Diệp Phong!

Đồng thời, cuộc chiến càng nghiêng về một phía hơn!

Bốn vị trưởng lão còn lại hợp sức cũng không phải đối thủ của Diệp Phong, không đến mấy giây đã nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết vang lên giữa đám người!

Một trưởng lão bị tấn công, cơ thể nổ tung, máu tươi bắn ra tung tóe, chết vô cùng thê thảm!

Ba trưởng lão khác cũng bị thương ở mức độ khác nhau, trưởng lão bị thương nghiêm trọng nhất ngực bị đánh lõm xuống, gân cốt đứt đoạn, bị Diệp Phong đá bay lên trời, rồi ngã xuống đất chết ngay tại chỗ!

Trong nháy mắt, năm trưởng lão của Thất Tinh Hội cũng chỉ còn lại đại trưởng lão và nhị trưởng lão.

Hai người nhìn nhau, vô cùng khiếp sợ!

Diệp Phong đó giống như một pho tượng sát thần! Khiến cho người ta phải run rẩy sợ hãi trong lòng!



Diệp Phong đang định động thủ đánh chết hai người họ, Đặng Huyền bỗng cao giọng hét lớn: "Diệp Phong, bây giờ cậu quỳ xuống dập đầu với tôi mười cái, nếu không tôi sẽ giết chết hai người họ."

Diệp Phong giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía Đặng Huyền mới phát hiện ông ta dùng mạng của Tô Kiến Nghiệp và Trần Hà ra để uy hiếp hắn.

Con dao sắc bén đang đặt trên cổ hai người họ, có thể nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào.

"Cha, mẹ!"

Tô Khuynh Thành lo lắng kêu lên.

"Con gái à, mau bảo Diệp Phong cứu mẹ đi, mẹ chưa muốn chết sớm như vậy đâu!"

Trần Hà sợ hãi gào khóc.

"Ha ha ha."

Đặng Huyền cười lớn, vẫn là chiêu này có tác dụng, con người luôn có điểm yếu, có hai người kia ở đây, không sợ Diệp Phong không quỳ!

"Diệp Phong, tôi đếm đến năm, nếu cậu không quỳ tôi sẽ lập tức giết...!"

Nhưng chỉ mới nói được một nửa, Đặng Huyền đã dừng lại, đột nhiên ngây ngốc cả người!

Sự kỳ lạ này khiến đại trưởng lão và nhị trưởng lão cảm thấy khó hiểu, nhìn kỹ mới phát hiện có một cây kim bạc đâm xuyên qua giữa trán Đặng Huyền!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.