Qua hơn nửa ngày, thẳng đến khi Chu Từ Dẫn lên tiếng nhắc nhở, Thẩm Du mới phục hồi tinh thần, gật gật đầu. Cô đứng lên, xoa xoa chân có chút tê dại, không nói gì.
Biểu tình của Chu Từ Dẫn hơi do dự, thăm dò nói: "Ban đêm cậu ở sân thượng làm gì?"
Thẩm Du cúi đầu, thuận miệng nói: "Tâm tình không tốt lắm, lên đây hít thở không khí."
Tựa hồ không quá quan tâm đến câu trả lời này, Chu Từ Dẫn cười khẽ một tiếng. Anh tắt đèn pin điện thoại đi, bỏ vào túi quần đồng phục, sau đó khom lưng nhấc chồng sách trên mặt đất lên, một tay ôm sách, tay kia kéo bím tóc đuôi ngựa của Thẩm Du, rất tự nhiên nói: "Đi thôi, nóng muốn chết."
Bị anh kéo một lát, tuy rằng sức lực không lớn, nhưng Thẩm Du vẫn cảm thấy đi như vậy không được tự nhiên, liền thoáng dùng sức túm tóc trở về, chạy chậm theo anh.
"Lớp một?"
Người đi ở phía trước đột nhiên thốt ra hai chữ, tuy là đang hỏi cô, nhưng ngữ khí lại vô cùng chắc chắn.
Lớp một là lớp trọng điểm khoa học tự nhiên.
Thẩm Du lập tức lắc đầu, chợt nhận ra anh không nhìn thấy, liền lên tiếng nói: "Không phải, phân đến lớp mười."
Giọng điệu không nghe ra được cảm xúc gì.
Người phía trước bỗng nhiên dừng bước.
Thẩm Du cúi đầu, có thể thấy rõ đôi chân dừng gấp của anh, nhưng bởi vì quán tính nên không dừng lại được, trực tiếp đụng vào lưng anh. Cô lập tức che mũi lại vì đau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thanh-dan-nhi/3006930/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.