Lần này Chu Từ Dẫn quyết tâm giả ngủ, gọi thế nào cũng không động đậy.
Quan hệ giữa Thẩm Du và Lý Dục Đức vốn dĩ không tính là quen thuộc, mất đi Chu Từ Dẫn làm trung gian, bọn họ cũng không còn đề tài nói chuyện phiếm, nói thêm vài câu thì mỗi người một việc.
Rất nhanh, tiếng chuông vào học đã vang lên, nhưng vị trí bên cạnh Thẩm Du vẫn trống rỗng như cũ.
Cùng lúc đó, một nữ sinh dáng người cao gầy giẫm lên tiếng chuông bước vào lớp học, cô ấy tựa như là chạy tới, vừa ngồi vào chỗ liền dựa lưng trên ghế, thở hồng hộc nghỉ ngơi một hồi. Cô quay đầu lại, thở hổn hển, rất vui vẻ mà chào hỏi Thẩm Du.
"Xin chào, bạn cùng bàn, tớ tên là Dư Tiêu Tiêu."
Cô là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, đậu khấu niên hoa*, là độ tuổi đẹp nhất, cả người tràn đầy sức sống, như một nguồn ánh sáng không bao giờ tắt. Cô trời sinh có đôi mắt đào hoa, hơi nhếch lên, con ngươi vừa to vừa sáng. Cười lên lộ ra trên mặt một má lúm đồng tiền nhỏ, cực kỳ đáng yêu.
*Đậu khấu niên hoa: Lứa tuổi dậy thì của nữ.
Diện mạo này không có bất kỳ áp lực nào mà bình dị gần gũi.
Ấn tượng đầu tiên của Thẩm Du đối với cô rất tốt, cô cười cười, đáp lại: "Tớ là Thẩm Du, Du trong quyết tâm không đổi*."
*Thẩm Du: 沈渝
Quyết tâm không đổi: 矢志不渝
Nghe cô nói như vậy, Dư Tiêu Tiêu cũng khoa tay múa chân mà bổ sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thanh-dan-nhi/3006925/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.