Thời gian giải lao giữa các tiết rất ngắn, chỉ có năm phút. Cơ hồ là khi Thẩm Du vừa nói xong, tiếng chuông đã vang lên. Chu Từ Dẫn hoàn toàn không có ý định muốn đi về chỗ, vẫn đứng trước mặt cô.
Nhận thấy xung quanh đều đã an tĩnh lại, Thẩm Du thúc giục anh nhanh chóng trở về vị trí.
Chu Từ Dẫn không hiểu sao lại nhếch môi, cả người người giống như biến thành một tên vô lại, sống chết không chịu đi. Anh cúi xuống, cà lơ phất phơ nói: "Này, bạn cùng lớp. Cậu có muốn tớ cho cậu thấy một sự chủ động khác không?"
Tầm mắt Thẩm Du đặt ở cửa, nhỏ giọng nói: "Cái gì?"
Đầu anh cúi thấp hơn một chút, đối mắt với cô, phảng phất như tỏa ra ý xuân nhàn nhạt: "Sắc đẹp. Dụ hoặc này."
Giọng nói dịu dàng, không có một chút đứng đắn.
"..."
Nghe anh nói như vật, Thẩm Du trở nên nghiêm túc, "Ở đâu?"
Chu Từ Dẫn sửng sốt: "Hả?"
Thẩm Du: "Sắc đẹp. Dụ hoặc đâu?"
"..."
Chu Từ Dẫn trầm mặc vài giây, lần này cô còn chưa kịp thúc giục anh, anh đã tự động trở về vị trí.
Đợi anh vừa đi, Dư Tiêu Tiêu lập tức quay đầu nhìn về phía Thẩm Du, hạ thấp giọng, tò mò hỏi: "Cậu và Chu Từ Dẫn quen biết nhau lâu rồi sao? Nhìn hai cậu có vẻ có quan hệ rất tốt."
Câu hỏi này làm cô trở tay không kịp, vẻ mặt Thẩm Du sửng sốt.
Ngẫm lại một chút, năm nhất cô và Chu Từ Dẫn cùng lớp, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thanh-dan-nhi/3006923/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.