Một tháng trôi qua. 
Sau khi hoàn thành môn thi cuối cùng, Thẩm Du thu dọn đồ đạc, từ phòng thi trở về lớp. 
Mỗi lần trường thi đều chia phòng ngẫu nhiên cho các học sinh, cho nên Thẩm Du ở phòng thi không tránh khỏi việc gặp lại mấy bạn cùng lớp trước kia, bởi vì vậy tâm tình cũng bị kém đi không ít, lúc trở lại lớp biểu tình vẫn lạnh như băng. 
Phòng thi của Chu Từ Dẫn vừa vặn ở tại lớp. 
Vừa trở lại phòng học, Thẩm Du liền nhìn thấy Chu Từ Dẫn ngồi ở chỗ của mình. 
Phòng thi đã bị xáo trộn, ghế còn chưa đặt về chỗ cũ. 
Chu Từ Dẫn hai chân chống đất, dựa người vào lưng ghế, nghiêng về phía sau. Anh trời sinh gầy gò nhưng cao lớn, khoảng cách giữa bàn bình thường luôn chật hẹp. Anh còn cố ý đẩy cái bàn phía sau ra xa một chút, để ra một chỗ trống lớn cho mình đung đưa lung tung, giống như một đứa trẻ con to xác vĩnh viễn không chịu ngồi yên. 
Thẩm Du đi tới, sau khi nhìn thấy anh, tâm tình rõ ràng tốt hơn một chút, nhưng vẫn là một bộ dáng mệt mỏi như cũ. 
Nhìn thấy bộ dáng này của cô, lời Chu Từ Dẫn vừa định thốt ra đã lập tức thu hồi lại, mặt mày khẽ động, lập tức hiểu rõ cụp mắt lại, ho nhẹ hai tiếng, làm bộ như đang kể khổ với Thẩm Du. 
"Đề Tiếng Anh lần này thật khó." 
Nghe vậy, vẻ mặt Thẩm Du trở nên khó có thể tin được, tựa hồ không biết nên nói cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thanh-dan-nhi/3006913/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.