"..." 
Lại là vì nhanh miệng mà chịu thiệt, hơn nữa lần này lại còn nói như thế, làm Thẩm Du rất khó xử. Cô hắng giọng, làm như không có chuyện gì xảy ra, cưỡng ép chuyển đề tài: "Đúng rồi, cậu ăn sáng chưa?" 
Lần này đến lượt ánh mắt Chu Từ Dẫn trở nên có chút vi diệu, yết hầu của cậu lên xuống, kiên trì truy vấn. 
"Cậu vừa hỏi tớ, quần che?" 
Thẩm Du ngáp một cái, bộ dáng cực kỳ mệt mỏi, cô bỏ điện thoại di động vào túi, không để ý đến câu hỏi của anh: "Tớ vẫn chưa ăn, chúng ta cùng đi ăn sáng đi." 
Nói xong, còn chưa đợi Chu Từ Dẫn đáp lại, cô trực tiếp đi đến một quán thức ăn bên cạnh nhà ga. 
Chu Từ Dẫn ý vị thâm trường nhìn bóng lưng cô, không bao lâu liền đuổi theo, kéo mũ trên áo cô, tới gần tai cô, kéo dài giọng nói: "Chờ tớ đã, Tiểu Du Du." 
Thẩm Du ghét bỏ đẩy anh ra xa chút, hai tay đút vào trong túi áo, vẫn không để ý tới anh, trực tiếp đi vào quán. 
Đang vào giờ cao điểm, trong quán chật kín người, hai người thật vất vả mới tìm được một chỗ trống trong góc, ngồi xuống. 
Trong tiệm có một nhân viên phục vụ thoạt nhìn gần năm mươi tuổi vừa vặn bưng trà đi ngang qua, đặt hai ly lên bàn của họ, Thẩm Du cười chào hỏi ông ấy, hiển nhiên là thường xuyên tới nơi này ăn. 
Sau khi uống một hớp trà, thấy Chu Từ Dẫn không có phản ứng, Thẩm Du liền đưa thực đơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thanh-dan-nhi/3006905/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.