Lúc này Tưởng Ngọc Trạch mới nghiêm túc đánh giá nam nhân này, gương mặt thực bình thường, nhưng bởi vì lời làm nũng mềm mại kia khiến gương mặt bình thường ấy thêm mấy phần sinh động mềm mại như gió xuân, mang một vẻ, hương vị thật đặc biệt, nhưng cho dù vậy....Đây vẫn là gương mặt của nam nhân...
Từ Thanh Sơn thấy hắn nghiêm túc nhìn sang, nhẹ nhàng mím mím môi, dường như có chút ngượng, chậm rãi rũ mắt xuống, ngón tay nắm chặt cốc thủy tinh lạnh lẽo, lúc sau mới nói: "Kỳ thực cậu không cần miễn cưỡng..."
Anh chỉ mới nói nửa câu, khẽ nâng mi mắt, dư quang phát hiện Tưởng Ngọc Trạch đã đứng lên từ sofa, đôi chân mang giày da giá rẻ đứng yên như bị chôn tại chỗ, do dự vài giây mới từ từ bước tới gần... Anh ngẩng đầu lên, nhìn người trẻ tuổi chậm rãi đến gần, liền nhẹ giọng lặp lại: "Cậu không cần miễn cưỡng..."
Cổ họng Tưởng Ngọc Trạch dao động lên xuống, hai tay chống lên ghế sofa anh ngồi, chậm rãi cúi người xuống, không hề nói gì, lướt qua chiếc cằm tiêm gầy, đôi môi mỏng nhẹ nhàng run rẩy hôn lên gò má Từ Thanh Sơn, loại thân mật ngây thơ này khiến Từ Thanh Sơn hơi rung động, anh thế mà lại đỏ mặt.
Tưởng Ngọc Trạch hôn gò má của anh một chút, sau đó dời đến hôn tai của anh, tiếp đó đến cổ, hơi lạnh chóp mũi chạm đến làn da mẫn cảm khiến Từ Thanh Sơn ngẩng đầu lên, ướt át nhìn hắn, đối diện với ánh mắt của anh, Tưởng Ngọc Trạch liền dừng lại. Bọn họ từ từ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-son/526796/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.