Người ta thường nói, không thấy khó thì thôi, chứ đã thấy rồi thì khó vượt. Sau ba năm, lần này lại có dịp đứng trước mic với Nhâm Lẫm, Tiết Mặc có cảm giác như mình đã xuyên qua. Năm ấy, người đàn ông khiến cậu phải ngước nhìn giờ đã đứng bên cạnh cậu, không còn cái vẻ cao cao tại thượng, cũng không có hoa lệ chói mắt. Y đang bận rộn, cùng lồng tiếng với cậu, cùng nhau bước vào một câu chuyện, hoàn toàn mất đi cái vẻ khó chịu, ngột ngạt của năm đó.
Kỳ diệu hơn chính là, hiện tại, cậu không cảm thấy Nhâm Lẫm quá khắc khe trong công việc. Bất kể là y có muốn cậu phát huy thế nào, cậu cũng có thể điều chỉnh kịp thời, thản nhiên biểu hiện, không hề có cảm giác áp lực, hay hậm hực như trước đây. Cũng vì như thế, tâm tình thả lỏng, cả bộ phim hoạt hình, Tiết Mặc đều đắm chìm trong trạng thái nhẹ nhàng, thoải mái.
"Giờ làm việc với anh, tôi không còn thấy áp lực như trước đây nữa!" Lồng tiếng xong đoạn cuối, Tiết Mặc vỗ vỗ bả vai Nhâm Lẫm, mỉm cười, cảm khái.
Đại Đế cười, rồi liếc nhìn Diệp Phong và Tịch Hàm bên đài chỉnh âm, gật đầu, kéo Tiết Mặc ra ngoài.
"Thật không ngờ là lại có người có khả năng lồng tiếng ngang với Đại Đế, giữa hai nhân vật, không ai yếu thế hơn ai!" Tịch Hàm nghe lại băng ghi âm, buông tai nghe xuống, thật lòng khen ngợi.
"Thằng nhóc Nhâm Lẫm này cuối cùng cũng tìm được một người ưng ý rồi!" Với Diệp Phong, cảm thán là một chuyện, nhưng nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-sac-kiem-bi/1311752/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.