Lý Bỉnh Huy đang lái xe thì nhận được điện thoại của bà nội Mục.
“Bỉnh Huy à, con có nhận ra ai không? Bà là bà nội Mục của con đây!”
“Con nghe đây bà nội! Bà tìm con có việc gì sao?!” Lý Bỉnh Huy vừa trả lời vừa đỗ xe lại ở ven đường.
“Ừ, bà muốn hỏi con một chút, con có thường xuyên liên lạc với Mục Lan không?”
Lý Bỉnh Huy không dám tùy tiện trả lời, đành cân nhắc nói: “Trước kia cũng có liên lạc một chút…”
“Ừ, bà nghĩ nếu con có thời gian, thì đi thăm nó một chút đi.”
Nghe nói vậy, Lý Bỉnh Huy trái tim tức khắc nhảy ra khỏi lồng ngực. “Cô ấy làm sao vậy?!”
“Khoảng thời gian gần đây, bà luôn cảm thấy Mục Lan tâm tình không tốt, lúc đầu bà còn cho rằng là nó nhớ mẹ, nhưng hai ngày nay bà nghĩ lại cảm thấy không thể có chuyện như vậy được, có thể là nó đã gặp chuyện buồn gì đó ở trong lòng. Chú của con lúc nào cũng bận rộn không nhìn thấy bóng dáng, bà và ông nội thì đã già rồi. Chỉ có con là ở gần nó nhất, con có thể giúp ông bà quan tâm nó một chút không?”
Lý Bỉnh Huy liên tục hứa hẹn sẽ dành thời gian đi thăm Mục Lan.
Bà nội Mục vẫn còn tiếc rẻ chưa chịu cúp điện thoại, sau đó còn kể một số việc nhà cho Lý Bỉnh Huy nghe.
Lúc này, Lý Bỉnh Huy nghe thấy giọng ông nội Mục vang lên ở ngoài xa: “Bà còn không mau cúp máy đi, Bỉnh Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quy-moc-duong/3404303/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.