Về phần người trong huyện tới thăm, Tần Mục cũng chỉ cho Cừu Tiểu Bằng ra mặt hàm hồ cổ vũ vài câu, chỉ có Điền Phúc Lượng lúc tới được Tần Mục gọi vào nói chuyện, bảo Điền Phúc Lượng nhất định phải định kiến thiết, không phải sợ chạy tiền, không phải sợ phiền toái, điều kiện trụ cột tốt nên đại triển thân thủ.
Điền Phúc Lượng nghe ra Tần Mục đang chuyển giao quyền lực, trong nội tâm cảm giác có đằng có ngọt. Một đàn ông gần năm mươi lắng nghe Tần Mục nói lộ tuyến phát triển như học sinh tiểu học, thậm chí còn móc sách nhỏ ra ghi cho kỹ, làm cho Cừu Tiểu Bằng ở bên cạnh cảm thấy buồn cười.
Tần Mục bàn giao xong những chuyện này có chút mỏi mệt nhắm mắt lại, thấp giọng nói ra:
- Thanh Thao, Bắc Liêu đúng là không muốn rời khỏi.
Điền Phúc Lượng cảm nhận được Tần Mục phiền muộn, nói vài lời cũng rời đi.
Cuối tháng tư Bắc Liêu tuy có chút rét lạnh, nhưng nhưng mà hoa cỏ bừng bừng sinh cơ, cả thổ địa này đầy màu xanh.
Quản Bình Uyên từ khi thấy Tần Mục gặp chuyện không may thì ngày sau được Lưu Đại Hữu thả ra. Hắn nghẹn một bụng và muốn chửi rủa nhưng lại bị Hàn Băng giữ chặt. Tần Mục gặp chuyện không may tác động ánh mắt các nơi, mà Kim Hi Nhi với tư cách nhân chứng duy nhất nói có người muốn mưu hại Tần Mục, từ sự kiện tai nạn giao thông biến thành án hình sự, không có mấy người có can đảm đưa đầu vào đây.
Quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1971201/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.