Tần Mục bị xe cảnh sát đưa vào trong đồn công an, bị người xô xô đẩy đẩy đưa vào phòng thẩm vấn. Mộ Băng Đồng bị tách ra, đến đồn công an, cho dù Dương Ngọc Hải lại lớn mật cũng không dám công nhiên làm cái gì với Mộ Băng Đồng, điều này cũng khiến Tần Mục tạm thời yên lòng.
Vừa vừa vào trong phòng thẩm vấn, một tên cảnh sát mở còng tay cho Tần Mục, sau đó cầm nửa đoạn còng tay đi vào bên trong, lại khóa vào trong cái ống.
Tần Mục biết rõ chiêu thức này là gì, cái ống này cao, nếu như bị còng ở chỗ này, đứng lên thì cánh tay không đủ dài, chỉ có thể gập eo, nếu như ngồi xổm xuống thì chỉ có thể là nửa ngồi, phi thường tra tấn người, đây là thủ đoạn đối phó tinh thần và thân thể của tội phạm.
Tiểu cảnh sát còng tay hắn xong thì nói với tên cảnh sát lớn tuổi bên cạnh:
- Ai, thật là xui xẻo, muộn như vậy còn phải đi ra ngoài bắt người.
Tên lớn tuổi cười ha hả, nói:
- Anh làm cảnh sát làm gì, nếu không đi ra ngoài bắt người thì chờ chết đi.
Tần Mục chen miệng nói:
- Hai vị đồng chí, hình như sau khi vào đây còn phải tiến hành thẩm vấn nha? Các người còng tay tôi là đạo lý gì? Ngay cả khẩu cung còn chưa lấy, đãi ngộ như thế là không đúng rồi!
- Câm miệng, hai người bọn tao nói chuyện, lúc nào đến phiên mày xen miệng vào?
Tiểu cảnh sát trợn mắt nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970831/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.