Lại đánh thêm hai gậy, Tần Mục cảm thấy lưng đau đớn. Thằng này ra tay không lưu tình, xem ra ngày thường làm chuyện này không ít. Hắn thấy Tần Mục cúi đầu xuống, ném gậy cảnh sát lên bàn, nói ra:
- Móa, đúng là không sợ chết, dám gây Dương lão bản.
Tần Mục vốn cho rằng Dương Ngọc Hải và tên Hà đội trưởng có chuyện ẩn bên trong, bây giờ nghe tên cảnh sát này nói ra, trong nội tâm tựu của hắn sáng tỏ. Trách không được Dương Ngọc Hải lại báo động, thì ra báo động cũng có nguyên nhân. Cũng nắm cơ hội này, Tần Mục có ý định nắm đầu Dương Ngọc Hải từ nơi khác rồi, biến thành khổ nhục kế.
Cảnh sát kia mắng xong, thò tay kéo túi áo của Tần Mục, bởi vì giấy chứng minh công tác và chứng nhạn sĩ quan của Tần Mục bị tên tiểu cảnh sát lấy đi, trên người chỉ còn điện thoại và túi tiền. Tên cảnh sát này nhìn điện thoại, cười nhạo nói:
- Được ắm, hiện tại ngay cả tao cũng không có điện thoại, mày làm ăn rất không tệ, lúc nào tới chỗ của tao đăng ký, tao nhìn xem mày một ngày kiếm được bao nhiêu.
Nói xong mở túi tiền của Tần Mục ra.
Túi tiền của Tần Mục thường xuyên mang theo hai ngàn tiền giấy, một xấp tiền một trăm nguyên giày hiện ra trước mặt, tên cảnh sát này sáng mắt ra, trong miệng vừa nói gở, vừa móc tiền bỏ vào túi áo.
- Cạch!
Cửa phòng thẩm vấn bị mở ra, tên Hà đội trưởng kinh hoàng nhìn qua động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970829/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.