Hiện tại quan chức khi phạm sai lầm, chảy mồ hôi là chuyện thật thông thường, nhưng vừa chảy mồ hôi vừa đứng thẳng lưng như đúng lý hợp tình, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Điều này làm cho hắn sản sinh cảm giác tò mò, cầm lý lịch của Tần Mục xem lại một lần, không ngẩng đầu, chỉ vươn tay phải nhấn xuống, nói:
- Ngồi, hội báo công tác một chút đi.
- Đứng là được, đứng là được.
Tần Mục không ngớt lời đáp.
- Vô nghĩa nhiều như vậy làm chi, cho cậu ngồi thì cứ ngồi.
Bùi Hải Đào ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Tần Mục:
- Có chút lời đồn đãi quả thật đã tới trong tai của tôi, nhưng họ nói là chuyện của họ, tôi vẫn luôn rất tin tưởng thuộc hạ của mình.
Những lời này nếu trong lúc bình thường nói ra, là người khác khẳng định cảm động, nhưng Tần Mục biết tâm tư Bùi Hải Đào, nếu trong việc này mình không có thu hoạch gì quá lớn chỉ sợ hắn không chút do dự đem mình đẩy ra đi gánh trách nhiệm. Một câu nói không đáng giá tiền, nhưng chỉ cần thêm hai chữ “nhưng mà” là có thể phủ định toàn bộ.
Tần Mục gật gật đầu, lau mồ hôi, lúc này mới hội báo:
- Chúng tôi đã tiếp xúc với người kia, nhưng thật đáng tiếc kỹ thuật của người nọ chẳng những chúng ta cần, bên Mỹ cũng thật đỏ mắt. Thân ở nước ngoài không dám hành động nhiều, cuối cùng vẫn bị người Mỹ đoạt trước.
Sắc mặt Bùi Hải Đào nhất thời chìm xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970768/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.