- Bảo vệ an toàn của công dân là trách nhiệm của tất cả mọi người, huống chi ngân hàng Châu Quảng chúng tôi vẫn luôn tuân theo tôn chỉ chính trực ngay thẳng, thân là hành trưởng, làm sao tôi có thể bàng quan.
Nói xong, hắn đi tới bên cạnh vợ chồng Mạnh Khiết, bắt đầu thấp giọng an ủi.
Tên cảnh sát dẫn đội biết hiện tại không còn việc của mình, vung tay lên kêu dẫn người đi. Lúc này Tần Mục mới lạnh lùng mỉm cười, cất giọng nói:
- Chờ một chút.
Nửa đường xông ra một Trình Giảo Kim. Thời hành trưởng và tên cảnh sát dẫn đội thầm giật mình, đưa ánh mắt nhìn Tần Mục. Tần Mục vừa đi, vừa móc từ trong ngực ra thẻ công tác, dùng khẩu khí vô cùng nghiêm cẩn nói:
- Đồng chí cảnh sát, ngài khỏe chứ, tôi là bí thư đảng ủy khu quy hoạch Phổ Thượng của Châu Quảng, đây là thẻ công tác của tôi.
Tên cảnh sát dẫn đội cầm thẻ công tác của Tần Mục, thật tình xem qua, sau đó khom mình cúi chào. Tần Mục thầm nhủ trong lòng, bất kể tiên nhân chọc ra chuyện này là ai, hắn cũng phải mượn cơ hội này lột bộ mặt thật của hắn. Nếu không, chuyện này truyền đi mọi người sẽ chỉa mũi nhọn về phía khu Phổ Thượng. Mới vừa rồi mấy tên kia đã nói, cũng vì Mạnh Khiết mở thẩm mỹ viện ở Phổ Thượng khu, chặn đường sống của bọn họ, mới khiến bọn họ bí quá hoá liều. Chuyện như vậy càng truyền ra càng ảnh hưởng đến danh dự của Phổ Thượng, hơn nữa lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970481/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.