- Hồ đồ, thật đúng là hồ đồ! Tần Mục có tư cách gì dẫn người đến Kỳ Lân khu chúng ta bắt người, còn bắt hiệp cảnh của Kỳ Lân khu?
Khu trưởng Kỳ Lân khu Đại Húc Thăng đập bàn, phát bão tố trong cuộc họp.
Lưu Đại Hữu làm liều, trực tiếp bắt tất cả đám người kia đến Phổ Thượng. Tần Mục ở hiện trường, thái độ hoàn toàn cam chịu, căn bản không ngăn cản Lưu Đại Hữu, cũng không để ý phản ứng phía bên Kỳ Lân.
Tin tức truyền rất nhanh, nếu Tần Mục chào hỏi Kỳ Lân khu, sau đó đi ngang qua sân khấu, Đại Húc Thăng thật sự sẽ không tức giận như vậy. Trước đó vài ngày cảnh lực ba khu còn mới hợp tác, giúp danh tiếng của Tần Mục tăng cao, nhưng trong nháy mắt đã không nhận người, chuyện ủy khuất như vậy Đại Húc Thăng không nhịn được, bộc phát tức giận.
Bí thư khu Trương Văn Quang cau mày, thấp giọng nói:
- Tần bí thư không giống người làm việc không để ý trước sau, trong chuyện này có phải có ẩn tình gì không?
Trong bốn khu quy hoạch, cũng chỉ có Tần Mục là dị số nắm trong tay toàn bộ khu, các bí thư đảng ủy khác cũng chỉ là phụ thuộc khu trưởng mà thôi.
- Lão Trương à, anh quá thiện tâm rồi. Tần Mục là người có dã tâm, rõ ràng muốn giẫm lên vai chúng ta bò lên.
Đại Húc Thăng biết mình nói hơi thái quá, rầu rĩ ngồi xuống, đốt một điếu thuốc.
Hai năm qua ở Kỳ Lân khu Trương Văn Quang làm ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970479/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.