Thoáng tìm ra manh mối của tai hoạ ngầm này, tư tưởng của Tần Mục cũng linh hoạt hơn rất nhiều. Cho dù Kỳ Lân khu tham dự vào chuyện này, nhưng năng lượng của bọn họ tuyệt đối không dám gióng trống khua chiêng như vậy, dù sao chuyện này cũng xảy ra trên địa bàn của bọn họ, Tần Mục cảm thấy bọn họ sẽ không hắt nước bẩn lên đầu mình. Nhưng mấy hiệp cảnh kia tại sao lại xuất hiện kịp thời như vậy, vẻ mặt khi nói chuyện với Thời hành trưởng cũng tương đối mập mờ, Tần Mục tin tưởng mắt mình không nhìn lầm.
Nghĩ tới đây, Tần Mục lại bắt đầu xoắn xuýt vị trí của Kỳ Lân khu, loại cảm giác giống như đi lại trong ao đầm này khiến hắn vô cùng không thoải mái. Hắn vô cùng muốn kêu Lưu Đại Hữu động thủ với mấy hiệp cảnh kia, nhưng bắt bọn họ tới Phổ Thượng đã là giới hạn rồi, nếu còn muốn động thủ đoạn, vậy đúng là không cần mạng nữa rồi.
Khó khăn đây. Tần Mục đi tới đi lui trong phòng khách. Đột nhiên, một ý niệm chợt hiện ra trong đầu hắn, khiến hắn lập tức đứng dậy, cầm chìa khóa xe đi xuống lầu.
Lái xe chạy thẳng tới Phổ Thượng. Hắn phát hiện mình bỏ lỡ tin tức vô cùng trọng yếu, đó chính là thái độ của Kỳ Lân. Trong toàn bộ chuyện này, biểu hiện của Đại Húc Thăng và Trương Văn Quang cũng không phải là lòng như lửa đốt, mà giống như đột nhiên nghe được tin tức kia, sau khi thương lượng mới chạy đến chỗ Mạnh Khiết dò la tin tức.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970464/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.